Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 550. Tống Sở dựa vào cái gì vậy chứ? 2

“Tôi phải lập tức đi báo kết quả này lên sở nghiên cứu thủ đô thôi.” Viện trưởng Kiều cầm báo cáo thí nghiệm, gọi điện thoại cho thủ đô bên kia.
Phía trên rất xem trọng việc này, dù sao bây giờ toàn cầu cũng còn không có tác dụng phụ như vậy, thời gian giảm sốt nhanh, lại thích hợp làm thuốc hạ sốt phù hợp cho trẻ em ở mọi lứa tuổi.
Vì vậy bảo viện trưởng Kiều mang theo luận văn của Tống Sở và bản báo cáo kết quả thí nghiệm của bọn họ, trực tiếp đưa đến thủ đô.
Sở nghiên cứu thủ đô bên này còn phải tiếp tục báo cáo lên cấp trên, sau đó xin phép để cho viện trưởng Kiều bọn họ trước tiên đi máy bay đến thủ đô.
Nếu loại thuốc này thật sự được sản xuất ra, tác dụng và ý nghĩa đều rất to lớn, không thể để cho đặc vụ của địch và gián điệp nước ngoài biết trước một bước được, rồi sau đó ăn cắp.
Phía trên cũng cho tỉnh Nam bên này phân phó sắp xếp, ra lệnh thực hiện bảo vệ cấp độ một cho Tống Sở.
Sau khi viện trưởng Kiều nói chuyện xong đặt điện thoại xuống, nói cho mấy người biết việc phía trên rất xem trọng chuyện này.
“Hạng mục này là do mấy người chúng ta tham gia vào toàn bộ thí nghiệm, cho nên ý của phía trên là chúng ta nhân cơ hội cùng nhau đến thủ đô.”
“Coi như là người đã đề xuất ra loại thuốc mới lần này, dĩ nhiên là Tống Sở cũng phải đi cùng.”
Ông ấy nhìn Tống Sở rồi tiếp tục nói: “Tôi dự tính là ngày mai sẽ đi máy bay, Tống Sở và người nhà theo hành trình được sắp xếp.”
“Có điều là không thể tiết lộ nội dung lên thủ đô lần này.”
Ông ấy nói xong rồi quay sang phía mấy người Quan Hải Thanh nhấn mạnh: “Các người cũng giống như thế.”
Quan Hải Thanh gật đầu: “Không thành vấn đề.”
Tống Sở cũng không có ý kiến gì: “Vậy thì tôi sẽ về nhà trước đi nghỉ ngơi một chút, sẽ nói với người nhà là sẽ đi đến thủ đô công tác.”
“Được, bây giờ cô về nghỉ ngơi ngay đi, hai ngày nay cũng đã cực khổ rồi.” Viện trưởng Kiều tương đối thông cảm.
Những người khác cũng phải đi về nhà nghỉ ngơi, để chuẩn bị đồ đi lên thủ đô.
Cái viện kia mà Tống Sở thuê có điện thoại, nhà hai người con trai của cụ già kia cũng có, sau khi dọn nhà cũng không có đổi số.
Cho nên Tống Sở giữ lại số điện thoại nhà của một người, thuận tiện dùng để thông báo cho phía trên biết nếu có chuyện đột ngột xảy ra.
Vừa mới trở lại phòng làm việc để thu dọn đồ đạc rồi rời khỏi, thì điện thoại đã vang lên.
Cô bắt máy, sau khi nghe xong nội dung cuộc gọi Tống Bình gọi đến sắc mặt cô trầm xuống, nhanh chóng thu dọn xong rồi rời khỏi.
Bây giờ đúng lúc đang là giờ làm việc buổi chiều, không ít người đều nhìn thấy Tống Sở cầm túi rời khỏi.
Bây giờ La Xuân Thu cũng đang làm hạng mục ở phòng thí nghiệm bên cạnh, bình thường cũng tương đối rảnh rỗi, chính mắt nhìn thấy Tống Sở đi ra khỏi sở nghiên cứu, cô ta đi rêu rao việc tan làm sớm của đối phương khắp nơi.
Không ít người cũng bàn luận sôi nổi, cũng có người rất bất mãn.
Tống Sở này rốt cuộc có lai lịch gì? Lại còn có thể tan làm sớm chuyển ca như vậy?
Cho dù là có quan hệ cũng không thể như vậy chứ?
Vì vậy dưới sự cổ vũ từ mọi người, La Xuân Thu người đặc biệt khó chịu với Tống Sở, trực tiếp đi đến phòng làm việc của Quan Hải Thanh báo cáo sự việc, tố cáo Tống Sở ra khỏi nơi làm việc sớm.
Quan Hải Thanh cũng vừa mới quay trở về phòng làm việc, mới vừa thu dọn xong đang chuẩn bị đi về nhà nghỉ ngơi.
Nghe được những lời này của La Xuân Thu, trong nháy mắt sắc mặt trở nên tối đen: “Ai nói Tống Sở rời khỏi nơi làm việc sớm? Cô ấy tan việc bây giờ là do viện trưởng và chúng tôi phê chuẩn.”
La Xuân Thu càng tủi thân, Tống Sở dựa vào cái chứ?
Chẳng lẽ nhìn ra trước một vài vấn đề của hạng mục thuốc mới, thì sẽ được đối xử khác biệt, chăm sóc đặc biệt như vậy ư?
“Tôi biết phó viện trưởng các người xem trọng Tống Sở, nhưng sao lại có thể phê chuẩn cho cô ta tan làm sớm được chứ?”
“Bây giờ toàn bộ người của viện nghiên cứu đều đang thắc mắc chuyện này, cảm thấy cô ta làm như vậy là không tôn trọng công việc, đối với đồng chí đang đi làm như anh cũng không công bằng.” La Xuân Thu không nhịn được nói.
Quan Hải Thanh nhíu mày một cái nói: “Sao cô ấy lại không tôn trọng công việc hả? Cô ấy còn có thể theo chân chúng tôi cùng làm thí nghiệm làm thêm giờ đến ba ngày chưa về nhà, bây giờ tại sao lại không thể đi về nhà nghỉ ngơi hả?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận