Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 580. Dĩ nhiên sẽ không bỏ lỡ lần nữa 1

Cố Diên cũng thật sự rất là tò mò Tống Sở ngoại trừ dược phẩm sinh học, còn muốn làm cái gì nữa.
“Vậy thì cô muốn thi vào ngành gì thế?”
“Tôi nghe Cố Việt nói, trình độ hóa học vật lý của cô cũng đặc biệt rất tốt, có phải là cô muốn đi trên con đường của phương diện này không?”
Nếu như vậy ngược lại cũng có thể hiệu được, sau này hai vợ chồng Tống Sở và Cố Việt cũng có thể làm đồng nghiệp trong cùng ngành rồi.
Khoảng thời gian gần đây Tống Sở cũng đang suy nghĩ xem mình phải làm gì, bây giờ đã xác định được rồi: “Tôi muốn đến Đại học Cao Nông.”
“Cái gì? Đại học Cao nông?” Đột nhiên Cố Diên không biết phải nói gì cho tốt nữa, “Không phải là cô muốn đi học nuôi heo nuôi vịt đấy chứ?”
Anh ta còn nhớ đến trước đây em trai có nói qua, Tống Sở đã mở ra khu nuôi dưỡng.
Tống Sở đen mặt nói: “Chuyện này ngược lại không phải giống như là ý của anh nói.”
“Tôi muốn học sinh vật thực vật ở đại học nông nghiệp, các phương diện như nghiên cứu kỹ thuật chiết cây, cải tiến hạt giống, nuôi cấy một ít dược liệu quý hiếm.”
Cái này cũng có liên quan một ít đến sinh vật học của cô, chẳng qua là cô từ nghiên thuốc cho người uống, giờ là đến nghiên cứu thuốc cho thực vật thôi.
Trước mắt kỹ thuật cải tiến trên thực vật ở trong nước vẫn còn tương đối lạc hậu, đặc biệt là đối với kỹ thuật trồng một ít dược liệu quan trọng, căn bản là không có gì.
Ví dụ như việc trồng trọt cây nấm thượng hoàng, cây nấm thượng hoàng như thế này có các tác dụng như chống ung thư, chống các khối u, kháng khuẩn và giảm đau.
Muốn nuôi trồng được nấm thượng hoàng như thế này lại cần có kỹ thuật, bây giờ ở nước ngoài đã bắt đầu nghiên cứu, kỹ thuật ở mấy thập niên sau lại rất hoàn thiện.
Đời sau, muốn nhập kỹ thuật trồng cây nấm thượng hoàng vào trong nước, những công ty nắm trong tay các kỹ thuật kia lập tức bày ra vẻ làm bộ làm tịch, còn nói các loại điều kiện.
Thời điểm cuối thời, vừa khéo cô thu thập được không tí phương pháp liên quan đến nuôi trồng những dược liệu như thế này, thời điểm xây dựng căn cứ, vẫn còn tham khảo trao đổi rất nhiều với các chuyên gia về lĩnh vực sinh vật thực vật khi làm ở trụ sở đặc biệt.
Cho nên cô hy vọng có thể phổ biến rộng rãi những kỹ thuật này ra ngoài, để cho kỹ thuật của các cô chuyển thành dẫn đầu thế giới.
Hơn nữa chỉ cần có thể trồng ra các dược liệu này, và về số lượng từ từ gia tang, cũng sắp có thể đóng góp to lớn cho ngành công nghiệp dược phẩm sinh học, chỉ cần xây dựng được nền tảng vững chắc.
Trước mắt thậm chí còn đến thập niên tám hay chín mươi, trích xuất ra các nguyên liệu thô của dược phẩm sinh học này, cũng rất lạc hậu và kỹ thuật còn nhiều thiếu sót, cơ bản còn phải dựa vào việc nhập khẩu.
Các dược liệu và thực vật tự mình trồng ra có thể tinh chế thành tinh chất thuốc, sau đó lấy nguyên liệu ra, cung cấp cho các xí nghiệp chuyên điều chế thuốc, tạo thành một vòng tuần hoàn tốt.
Cô phải thay đổi cái loại tình trạng hiện nay này, cũng sẽ cố gắng đi làm.
Hơn nữa đối với phương diện này, lúc cô ở cuối thời lập tức cảm thấy hứng thú, chẳng qua là thời gian tinh thần và thể lực có hạn, cho nên không có cách nào chen chân vào được.
Đời này có có hội tốt như vậy, cô dĩ nhiên sẽ không bỏ lỡ nữa.
Cô thấy anh cả Cố vẫn để lộ ra biểu hiện không hiểu như cũ, vì vậy cô lập tức nói ý nghĩ của mình ra: “Bây giờ kỹ thuật trồng trọt tương đối lạc hậu, đều phải dựa rất nhiều vào việc nhập khẩu từ nước ngoài, nhưng lại cũng dễ dàng bị gây khó dễ, tôi muốn…”
Vốn là Cố Diên vô cùng không hiểu thậm chí là cảm thấy tống Sở chọn đại học nông nghiệp, chắc chắn chính là đối với phung phí của trời cho mình, anh ta đều muốn nảy ra mấy phần xúc động muốn khuyên nhũ.
Nhưng sau khi nghe xong quyết tâm và tâm huyết của Tống Sở, anh ta đột nhiên cảm thấy là muốn xá cái suy nghĩ đó của mình đi.
Nhân tài quả nhiên chính là nhân tài, so với suy tính của người bình thường như bọn họ hoàn toàn không giống nhau.
Muốn đi làm dựa theo ý của cô, hơn nữa đã làm được rồi, một khu trồng trọt này ở nông nghiệp kia, chúng ta cũng có thể dẫn đầu thế giới đời sau, vừa mới suy nghĩ thôi đã không nhịn được kích động rồi.
“Ý tưởng của cô như vậy rất tốt, tôi ủng hộ.”
Anh ta ngừng một chút rồi cười nói: “Có điều là cô vẫn phải giải thích thật rõ ràng với ông Ngụy và viện trưởng Ôn, dù sao bọn họ cũng đã ôm hy vọng rất lớn với cô.”
Nói đến việc trưởng Ôn, Tống Sở chính là nhân tài giỏi nhất mà ông ấy từng được gặp ở lĩnh vực dược phẩm sinh học.
Bạn cần đăng nhập để bình luận