Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 588. Tống Sở thật sự rất kiên cường 1

Ông Ngụy trông thấy hai người đi tới, trước tiên là cười giới thiệu.
“Đây là Chu Dương học sinh của chú trước khi bị điều xuống nông thôn, bây giờ cũng đi theo chú làm nghiên cứu, là sư huynh của cháu đấy.”
Tống Sở đã đoán được, dù sao học sinh trong lớp thực nghiệm do thầy phụ trách cũng có độ tuổi khoảng mười lăm đến hai mươi lăm, Chu Duong nhìn qua cũng đã hơn ba mươi rồi.
Cô cười chủ động đưa tay ra nói: “Xin chào đàn anh Chu.”
Chu Dương cũng vội vàng hoàn hồn, cười bắt tay cô: “Xin chào đàn em Tống.”
Hai người bắt tay xong, ông Ngụy dẫn Tống Sở đi vào trong.
Lúc này bên trong phòng thí nghiệm ngoại trừ hai người của lớp thực nghiệm, còn có một người đàn ông trung niên hơn bốn mươi tuổi, cùng với một người phụ nữ hơn ba mươi tuổi.
“Đi qua đây để chú giới thiệu cho các người một chút, đây chính là học sinh Tống Sở mà trước đây tôi luôn luôn nhắc đến.” Ông Ngụy ngoắc ngoắc tay với hai người.
Rồi quay sang Tống Sở giới thiệu: “Bọn họ là đàn anh Sử Khải Vinh và đàn chị Vạn Nguyệt Mai của cháu đó.”
Ba người này đều là những người trước kia không có thấy người gặp nguy, thừa cơ hãm hại lúc ông ta bị điều xuống nông thôn, hơn nữa còn là những học sinh đã bí mật chủ động liên lạc ở sau lưng, còn bênh vực cho ông ta nữa.
Trước đó ông ta ở chuồng trâu, ba người cũng chia nhau ra gửi cho ông ta một ít thứ qua bưu điện, bởi vì Đường Dân không hề hà khắc đối với người cải tạo, cho nên ông ta cũng nhận được hết những thứ đó.
Lần này trở về, mới có thể dẫn người theo bên mình cùng nhau tiếp tục làm nghiên cứu một lần nữa, dù sao đã trải qua một lần chuyện học sinh phản bội tố cáo, ông ta đã không còn quá dễ dàng tin người khác nữa.
Ban đầu ông ta có hơn ba mươi học sinh, ngoại trừ ba người này ra, học sinh quan trọng tự mình dạy dỗ đã viết thư tố cáo ông ta, nếu như những người khác không cùng làm theo chuyện đánh thằng chết rồi là ông ta thì sẽ bị khai trừ ra khỏi bang phái, chủ động cắt đứt quan hệ, nếu không phải cố gắng hết sức giữ yên lặng, thì bây giờ những việc đó vẫn còn như mới ở bên trong ký ức của ông ta.
Tống Sở cười với hai người trước rồi đưa tay ra bắt tay với hai người một cái: “Xin chào đàn anh Sử, xin chào đàn chị Vạn.”
Hai người họ cũng cười rồi cùng bắt tay với Tống Sở.
Vạn Nguyệt Mai cười càng tươi hơn: “Trước kia trong số các học sinh của thầy chỉ có mình chị là nữ, bây giờ có thêm đàn em gia nhập nữa thì thật sự là quá tốt, chị có bạn rồi.”
Tống Sở cảm nhận được ý tốt mà cô ta thể hiện ra, khẽ cười nói: “Có đàn chị ở đây, sau này em cũng có bạn rồi.”
Mười hai người lớp thực nghiệm cũng tò mò nhìn về phía cô quan sát không ngừng, bọn họ cũng đều đã nghe qua người nghiên cứu chủ đạo của loại thuốc hạ sốt mới chính là Tống Sở học trò ông Ngụy.
Đây còn là lần đầu tiên nhìn thấy được người thật nữa, ấn tượng lúc ban đầu chính là dáng dấp thật sự là rất đẹp, còn tương đối trẻ tuổi nữa.
Nếu như không phải do viện nghiên cứu sinh vật ở thủ đô công khai ra với bên ngoài, bọn họ cũng có chút không dám tin việc nghiên cứu ra loại thuốc đó cô lại là người nghiên cứu chủ đạo.
Ông Ngụy cười ngón tay chỉ về cái bục thí nghiệm cách đó không xa nói với Tống Sở: “Sở Sở, chúng ta đến đó làm một thí nghiệm đi, trước kia chú còn chưa được nhìn thấy cháu thao tác thực tế ra sao, bây giờ đi làm thử một chút đi.”
Ở trong số tất cả các học trò, Tống Sở nhất định là người học trò mà ông ta coi trọng nhất hài lòng nhất, tính cách và tài năng đều là tốt nhất.
Những người khác cũng thật sự tò mò, cái người được gọi là nhân tài trong truyền thuyết này sẽ làm cái gì đây.
Tống Sở gật đầu cười nói: “Thầy, cháu mới đến mà chú đã muốn kiểm tra cháu rồi à!”
Ông Ngụy cười nói: “Đó là đương nhiên rồi, nhưng mà chú thường xuyên khen ngợi cháu ở trước mặt bọn họ, cháu không được làm cho chú mất mặt đấy.”
“Bắt đầu làm nào!” Ông ta cũng không có nói cho Tống Sở chủ đề và nội dung làm thí nghiệm là cái gì.
Đây chính là một bài kiểm tra về thao tác thực tế, kiến thức và kinh nghiệm mà bản thân Tống Sở đã tích lũy được.
Cho tới bây giờ Tống Sở cũng không biết ba chữ mất bình tĩnh viết như thế nào, mới vừa rồi quan sát một vòng, cô cũng phát hiện mọi người không thấy xa lạ gì với cô, chắc hẳn đúng như những gì thầy đã nói, ông ta thường xuyên khen ngợi cô trước mắt bọn họ.
Tất nhiên cô cũng sẽ không làm cho thầy mất mặt.
Đi tới đứng trước bục thí nghiệm, Tống Sơ trước tiên nhìn các dụng cụ và tài liệu mà đang làm thí nghiệm một chút, nhìn xong cũng đã biết là đang làm cái gì.
Cô cầm một tờ giấy trắng lên, viết lên mấy nguyên lý và công thức dược lý ở trên giấy.
“Thầy, các người có phải là đang làm thí nghiệm này không?”
Một loại thí nghiệm chiết xuất tinh thể thuốc.
Ông Ngụy quay sang nhận lấy xem thử, hài lòng cười nói: “Không sai, chính là cái thí nghiệm này, cháu cái nha đầu này quả nhiên là nhân tài, ngay cả chú cũng không nghĩ đến là sẽ thêm hai công thức này nữa, rất tốt.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận