Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 595. Chuyện này có thể sao? 2

“Nước D bên kia nguyên bản nói chuyện một lần, nhưng bọn họ không chỉ qua loa lấy lệ dùng dây chuyền sản xuất đã đào thải nhiều năm, giá cả còn quá cao, các công ty nước khác cơ bản không bán dây chuyền sản xuất hoàn chỉnh, chỉ bán một ít thiết bị tách biệt, chúng ta cũng chỉ có thể bóp mũi mua rải rác dùng trước.”
“Cũng bởi vậy không có cách nào sản xuất hàng loạt ra một ít dược phẩm thích ứng hơn với khoa học kỹ thuật trước mắt, cũng như cái loại thuốc hạ sốt kiểu mới cháu nghiên cứu ra.”
Ông ấy chỉ luận văn của Tống Sở: “Nếu nghiên cứu thực nghiệm và thực nghiệm lâm sàng thuốc tiêu viêm này của cháu đều thành công, đồng dạng không có cách sản xuất hàng loạt, cái này so với thuốc hạ sốt còn khó hơn không ít.”
Trước mắt đây cũng là phương diện bọn họ đau đầu nhất, đã nghiên cứu ra thuốc lại không có cách nào sản xuất, cảm giác giống như trông coi một thỏi vàng không có cách dùng.
Đám người Chu Dương làm cái ngành sản xuất này nhiều năm, nhắc tới điểm này trên mặt tươi cười cũng không tự giác biến mất.
“Àiiii, chúng ta căn bản là không nghiên cứu phát minh kỹ thuật dây chuyền sản xuất, vẫn luôn nghĩ chính là nhập vào một cái trước, nghiên cứu thật tốt, sau đó dựa trên cơ sở nhìn xem, có thể nghiên cứu làm ra dây chuyền sản xuất của riêng mình hay không.”
Ông Ngụy thở dài: “Đáng tiếc hiện tại liền mua cũng không mua được một cái dây chuyền sản xuất hoàn chỉnh, cũng không biết khi nào chúng ta mới có thể”
Tống Sở cảm thụ được sự chua xót của thầy, cô cũng sinh ra vài phần trầm trọng.
“Lần này cháu đến thủ đô, chính là vì dây chuyền sản xuất hoàn chỉnh mà đến, công bố luận văn và đăng ký hai mục độc quyền, cũng là vì cái này làm nền.” Cô mở miệng nói.
Mấy người ông Ngụy đều kinh ngạc: “Cái gì? Cháu là vì dây chuyền sản xuất hoàn chỉnh mà tới?”
“Nói cụ thể đi.” Vẻ mặt ông Ngụy hứng thú tìm tòi hỏi.
Nếu người khác nói ra lời này, ông ấy khẳng định sẽ không tin tưởng hoặc là không ôm hy vọng, nhưng người này đổi thành Tống Sở, cô khiến cho người ta nhịn không được muốn tin tưởng cô khả năng có biện pháp.
Tống Sở cũng không giấu giếm: “Cháu quen biết một thương nhân máy móc lớn, anh ấy và một chuyên gia điều chế dược phẩm của công ty Siante là bạn tốt, cháu bảo Cố Việt mời bọn họ gần đây tới thủ đô một chuyến.”
“Cháu có hơn năm phần nắm chắc thuyết phục được chuyên gia điều chế dược phẩm của công ty Siante kia, khiến anh ta viết báo cáo xin phê duyệt, để chúng ta nhập vào một cái dây chuyền sản xuất hoàn chỉnh.”
“Phương án cụ thể cháu đã có phương hướng.”
Ông Ngụy nhịn không được kích động: “Thực sự có hơn năm phần nắm chắc?”
Tống Sở gật đầu, ngữ khí khẳng định: “Vâng, có.”
“Thật tốt quá, vậy gần đây cháu phải chuẩn bị thật tốt, yêu cầu phối hợp, chú và ông Ôn bên này nhất định phối hợp thật tốt với cháu.”
Ông Ngụy dừng một chút: “Có yêu cầu gì, xí nghiệp điều chế dược phẩm trong nước cũng khẳng định sẽ phối hợp thật tốt.”
Trước mắt xí nghiệp điều chế dược phẩm trong nước không có nhà ai không nghĩ muốn nhập vào dây chuyền sản xuất hoàn chỉnh, lại thêm là dây chuyền sản xuất của công ty điều chế dược phẩm đứng thứ ba toàn cầu như Siante.
Lúc trước sợ là nằm mơ cũng không dám tưởng tượng.
Nếu Sở Sở có thể đàm phán một cái, ông ấy cảm thấy mọi chuyện đều có khả năng.
Đến nỗi Tống Sở phải dùng biện pháp gì đi thuyết phục tên chuyên gia của công ty Siante kia, ông ấy cũng không hỏi nhiều, ông chỉ phụ trách tin tưởng.
Ba người Chu Dương sau khi nghe xong, đều sinh ra một loại cảm giác thầy và sư muội có phải tưởng tượng quá lạc quan hay không.
Lúc trước trong nước đi tìm công ty điều chế dược phẩm cỡ trung dùng rất nhiều biện pháp đều không đàm phán nhập vào thành công, đến nỗi dây chuyền sản xuất hoàn chỉnh của công ty lớn thứ ba toàn cầu, này có khả năng sao?
Bọn họ và Tống Sở là lần đầu tiên tiếp xúc, tuy rằng tán thành thiên phú và năng lực nghiên cứu dược phẩm sinh học của cô, nhưng nói đến dây chuyền sản xuất, bọn họ thật đúng là không có cách nào ôm hy vọng quá lớn.
Thậm chí cũng không dám nói ra ngoài, nếu không sợ người ta châm chọc chế nhạo sư muội kì lạ, không biết tự lượng sức mình gì đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận