Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 599. Chỉ sợ một bước lên trời 2

Chỉ cần bằng sáng chế được phê duyệt, cũng có thể nắm chắc trong tầm tay dây chuyền sản xuất hoàn chỉnh, bất luận là xưởng sản xuất thuốc trong nước hay là nước ngoài, muốn sản xuất thuốc hạ sốt hay là thuốc tiêu viêm, cũng phải trả phí sử dụng sáng chế.
Cuộc vận động kết thúc, trước mắt đã bắt đầu cải cách mở cửa đối ngoại, bắt đầu cho phép kinh tế tư nhân.
Đã từng có chuyện cho dù cô đăng kí được bằng sáng chế, cũng không thể coi như chuyên dụng cá nhân, phí sáng chế gì đó cũng không có khả năng tự mình lấy được, nếu không cũng bị cử báo phê đấu(*).
(*) công khai xử lý tội lỗi
Hiện tại cho phép kinh tế tư nhân, như vậy vấn đề đương nhiên cũng có thể giải quyết dễ dàng.
Không gian thực nghiệm trong đầu cô có thể trợ giúp rất lớn cho bản thân, có thể trong hiện thực cũng phải nhập vào một đám thiết bị thực nghiệm tiên tiến nhất, phương tiện làm thực nghiệm, mới có thể nghiên cứu đồ vật cô biết thành hiện thực.
Mà muốn nhập vào thiết bị thực nghiệm tiên tiến nhất, trừ bỏ đi khai thông liên hệ mua sắm ở nước ngoài, mấu chốt nhất vẫn là tiền.
Không có tiền công ty lớn ở nước ngoài có thể bán trang thiết bị cho bạn? Vui đùa cái gì vậy.
Cũng bởi vậy cô mới có thể tự mình nghiên cứu phát minh thuốc tiêu viêm mới, sau đó lấy danh nghĩa cá nhân đăng kí bằng sáng chế, chờ về sau mua phí trao quyền, cô sẽ xây dựng một phòng thí nghiệm chuyên nghiệp thuộc về mình.
Đối với các chuyên gia nghiên cứu khoa học như cô mà nói, phòng thí nghiệm như một bộ phận cơ thể mình, tuyệt đối không thể thiếu.
Luật sư Trương cảm giác tuy rằng Tống Sở tuổi không lớn, nhưng lại vô cùng không đơn giản, chỉ nhìn cách bình tĩnh thong dong diễn xuất cùng năng lực ứng biến, tiền đồ tương lai đều không thể hạn lượng.
Hơn nữa người ta vẫn là ngôi sao mới nổi trong ngành dược phẩm sinh học, vậy càng sợ bay lên gấp bội.
Anh ta cảm thấy khả năng mình sẽ không chỉ hợp tác cùng Tống Sở lúc này đây, vô cùng nhiệt tình duỗi tay bắt tay với cô: “Đồng chí Tống hợp tác vui vẻ!”
Tống Sở tín nhiệm đối với năng lực của luật sư Trương, đem văn kiện giao cho anh ta, nói xong liền rời đi.
Về phần phí luật sư, viện nghiên cứu sinh vật tỉnh Hồ Nam bên này sẽ cho.
Bằng sáng chế thuộc hạ sốt này là danh nghĩa viện nghiên cứu, tương lai thu phí sử dụng sáng chế cũng sẽ là viện nghiên cứu, để cho bọn họ tự mình đi cải thiện phòng thí nghiệm, Tống Sở lúc trước nói với viện trưởng, cô sẽ không muốn.
Nhưng mà viện nghiên cứu phải cho cô đăng ký sáng chế thuốc tiêu viêm và phí luật sư, chủ yếu cũng là hiện tại cô tương đối nghèo.
Đám người viện trưởng Kiều đương nhiên sẽ không phản đối, bởi vậy lúc trước Tống Sở liền nói ổn thỏa.
Luật sư Trương tiễn Tống Sở đến cửa, lúc này mới trở về bắt đầu bắt tay đăng ký bằng sáng chế.
Những năm trước đó, anh ta tại một vụ này cũng không phát triển quá lớn, vẫn luôn nghẹn khuất không thôi, hiện tại chuyện này đối với anh ta cũng là một cơ hội, anh ta cũng cần làm một ít chuyện có thể nổi tiếng để làm cơ sở.
Cho nên chuyện này là cả hai cùng có lợi.
Qua ba ngày, Tống Sở đến nhà họ Cố thăm ông nội Cố và cha Cố.
Hai người cũng là cố ý vì Tống Sở bỏ ra thời gian, chuyện này rõ ràng là coi trọng Tống Sở cái cháu dâu con dâu tương lai này, đổi thành bị người khác thì chưa chắc có đãi ngộ tốt như vậy.
Hẹn cùng nhau ăn cơm trưa, 11 giờ nhà họ Cố liền phái xe đến khách sạn đưa Tống Sở tới nhà họ Cố.
Ông cụ Cố lúc này đã ở nhà, Tống Sở đi vào phòng khách, ông ấy cười: “Tống Sở tới rồi, mau ngồi xuống!”
“Cháu chào ông nội Cố!” Tống Sở mang lễ vật đặt lên bàn.
“Chúng ta đã lâu không gặp.” Ông Cố đối với Tống Sở tương đối từ ái, trên mặt mang theo tươi cười.
Này nếu để đám thanh niên của nhà họ Cố nhìn thấy, tuyệt đối sẽ cảm thấy không thể tưởng tượng, rốt cuộc ông Cố ở trước mặt bọn họ xưa nay đều rất nghiêm túc, cơ bản rất ít khi mang theo loại tươi cười này.
Tống Sở cũng không sợ ông nội Cố, cười cùng ông ấy nói chuyện phiếm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận