Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 702. Sao lại tới mức này chứ? 1

Sau khi người ở nơi này được nghe phiên dịch thì mặt đều đen lại.
Một bên thì thầm mắng hai thương nhân nước ngoài xảo trá này, vậy mà lại xúi giục Tống Sở, đúng là không biết xấu hổ.
Một bên thì lại thầm mắng người đàn ông trung niên kia quá khốn nạn, mặt mũi cũng vứt sạch rồi.
Đương nhiên, chuyện gấp rút nhất vẫn là lo sợ đám thương nhân nước ngoài này rút lại quyết định bán dây chuyền sản xuất và thiết bị.
Bọn họ đương nhiên là biết những thứ này rất khó mua, dù sao dã từng không có cửa, ngay cả có quan hệ cũng không mua được.
Lần này thông báo tới tham gia đấu thầu, không ít người đều nghĩ, trước đây có thể là bọn họ không tìm đúng người, bây giờ có tiền rồi thì những thương nhân nước ngoài này sao có thể không kiếm chứ.
Còn về lời đồn hai công ty điều chế thuốc lớn trên thế giới này mở buổi đấu thầu hoàn toàn là bởi vì Tống Sở, thật ra bọn họ cũng không thể tin được, lời đồn phóng đại quá.
Một cô gái trẻ như cô thật sự có năng lực như vậy sao? Bọn họ cảm thấy quá khoa trương.
Nhưng bây giờ nghe phiên dịch nói xong, những người này đột nhiên cảm thấy không thể xác định được.
Rất nhanh, thư kí của Oury đã lấy bản hợp đồng kí với mấy xí nghiệp điều chế thuốc với Châu Âu ra, để cho người ở đây nhìn thử.
Nhưng nhiên mọi người xem không hiểu, vì vậy bản hợp đồng đã được đưa tới tay của người phiên dịch kia.
Anh ta tìm ra điểm mấu chốt, sau đó đọc rõ từng chữ cho mọi người nghe.
Ở đây cũng không chỉ có anh ta là phiên dịch, hai người khác cũng được gọi tới, mọi người xác định nội dung bên trên.
Quả nhiên, dây chuyền sản xuất và thiết bị cùng loại, giá cả mà công ty của Oury bán cho phía Châu Âu cao hơn ít nhất là một phần ba so với bọn họ.
Bên trong còn có một bản hợp đồng mua bán thiết bị được kí với nước Nhật.
Giá cả mà công ty Noval bán cho công ty điều chế thuốc của Nhật Bản, vậy mà lại cao hơn gấp đôi so với nhà máy điều chế thuốc thủ đô.
Bên trên có chữ kí của người phụ trách hai công ty và con dấu của công ty, còn có hợp đồng và giấy công chứng, không thể nào là giả.
Đây chính là bằng chứng và lời giải thích chân thật nhất.
Trước đó còn cảm thấy nói cái gì mà bởi vì Tống Sở, giá bán dây chuyền sản xuất và thiết bị của hai công ty tương đối thấp là vì lừa gạt mọi người, lúc này chỉ cảm thấy mặt đau rát.
Thì ra chuyện này là thật, giá bán của hai công ty này vậy mà lại thấp như vậy.
Kim ngạch liên quan không chỉ có một trăm một nghìn, mà là ưu một máy có thể lên tới hàng vạn, như dây chuyền sản xuất thì ưu đãi thậm chứ phải mấy chục vạn.
Oury hiểu nhân tâm, quét mắt nhìn biểu tình của người xung quanh rồi mở miệng nói: "Vụ làm ăn này công ty chúng tôi không làm nữa, ước định bằng miệng trước đây coi như hủy bỏ."
"Công ty chúng tôi cũng giống vậy, không nể mặt Tống Sở, đó chính là không nể mặt chúng tôi." Tuy rằng tình thương của Jacques không cao bằng Oury cao, nhưng cũng phản ứng lại, thằng nhóc này đã làm vẻ vang Tống Sở, vậy anh ta đương nhiên cũng không thể rớt lại đằng sau.
Trong lòng còn thầm mắng, người này rất âm hiểm, đoạt hết lời anh ta muốn nói, hừ hừ.
Nghe thấy phiên dịch nói ra ý định của hai người, sắc mặt của đám người trước đó mua được dây chuyền sản xuất và thiết bị đều thay đổi.
Đám người Tống Ích cũng giống như vậy, rõ ràng là việc tốt, sao lại tới mức này chứ?
Lúc này mọi người cũng đã thật sự lĩnh giáo, những người phụ trách của các công ty nước ngoài lớn mạnh này, bán hay không còn phải dựa vào tâm trạng của bọn họ.
Anh không mua, có người tới mua, giá cả còn cao hơn anh.
Thật giống câu mà Oury đã nói, làm như chúng tôi ham bán cho các người lắm vậy?
Người ta thực ra cũng không muốn bán...
Trong nháy mắt mọi người đều nóng lòng, đặc biệt là khi nhìn thấy Jacques và Oury đang cùng Tống Sở rời khỏi đây, bọn họ càng sợ chuyện này không thể cứu vãn nữa.
Vì vậy lập tức bảo người của Bộ đối ngoại tiến tới nói vài lời hay, ông chủ của nhà máy điều chế thuốc tư nhân kia chỉ đại diện cho một mình ông ta, chứ không thể đại diện cho bọn họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận