Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 723. Quá tăng thể diện 2

"Nhất định chính là văn khúc tinh hạ phàm mà! Cô đã dạy dỗ con gái mình như thế nào vậy?"
“Chủ nhiệm Đường, chúc mừng, chúc mừng nha!” Không chỉ có người ở trong phân xưởng mà ngay cả lãnh đạo của xưởng may cũng đều rối rít chạy đến chúc mừng.
"Cô thực sự là rất biết nuôi dạy con gái, trạng nguyên xuất thân ra từ huyện Nam của chúng ta, thật là làm vẻ vang cho chúng ta."
"Lần này nghe nói không chỉ có con gái cô thi đỗ trạng nguyên, mà con trai cô cũng thi đứng hạng thứ ba toàn tỉnh mà."
"Chủ nhiệm Đường, cô muốn mấy bàn đây?"
Đường Phụng được khen đến nổi mặt mày hớn hở, vừa kích động lại vừa tự hào nói: "Đương nhiên là con gái của tôi lợi hại, thi đậu trạng nguyên thì nhất định là phải mời mọi người ăn cơm rồi, đến lúc đó mọi người cũng đều tới hết nhé!"
Út bảo nhà bà cũng thật là quá cho bà tăng thêm thể diện, đây chính là trạng nguyên mà, trước đó bà có nghĩ cũng không dám nghĩ tới.
“Tới chứ, chúng ta nhất định phải đến chứ, đến lúc đó cũng phải hưởng dáng vẻ vui mừng của văn khúc tinh một chút.” Bọn họ quyết định sẽ dẫn con nít đi cùng để dính một chút dáng vẻ vui mừng xem sau này có thể thi được thành tích tốt như vậy hay không.
Các lãnh đạo và công nhân của xưởng sản xuất vật dụng trong nhà cũng sắp bao quanh Tống Hữu Phúc.
"Tổ trưởng Tống, nhà ông Tống các anh lớp lớp xuất hiện nên những nhân tài, chẳng những con gái anh là trạng nguyên thi vào đại học của năm nay, con trai anh cũng là hạng ba toàn tỉnh mà."
"Đúng vậy, bình thường các anh dạy dỗ con thế nào vậy? Chuyện này cũng là quá có tiền đồ."
"Trạng nguyên và hạng ba toàn tỉnh Nam, đó không phải là tất cả trường đại học nào cũng có thể gánh lên sao? Thật sự là quá trâu bò rồi.
"Tổ trưởng Tống, chúc mừng nha!"
"Con gái anh thi tốt như vậy, không phải là phải mời mấy bàn sao? Để cho bọn tôi cũng dính một chút dáng vẻ vui mừng nữa."
Mặt mày Tống Hữu Phúc lúc này đỏ bừng, cười tự hào mà nói: "Đây đều là do Sở Sở nhà tôi tự mình chịu khó học tập, thằng ba nhà tôi cũng là do con bé hỗ trợ dạy kèm, nhà ông Tống chúng tôi sau này là phải trông cậy vào Sở Sở nhà tôi rồi."
"Bọn chúng thi tốt như vậy, đương nhiên là phải bày mấy bàn rồi, đến lúc chờ thông báo tuyển vào tới một chút, tôi sẽ lập tức mời mọi người đến ăn cơm."
Ông cảm thấy không chỉ là cần bày mấy bàn ở trong thành, còn phải bày lên mấy chục bàn ở trong thôn, để cho mọi người đều biết nhà ông Tống bọn họ có một trạng nguyên.
Làm sao mà con gái của ông cứ lợi hại như vậy chứ? Nhưng quá tăng thể diện cho nhà ông Tống của bọn họ.
"Đi chứ, chúng tôi cũng phải đi dính một chút dáng vẻ vui mừng."
Tất cả mọi người đều rất vui mừng, mặc dù trạng nguyên không phải là xuất hiện từ nhà của bọn họ và rất hâm mộ nhà ông Tống, cũng mặc kệ nói thế nào đi nữa thì dù sao cũng là xuất hiện ra từ huyện Nam của bọn họ, đây chính là vinh dự của bọn họ.
Đường Phụng và Tống Hữu Phúc đều không có tâm tư để mà đi làm, vì vậy bọn họ trực tiếp xin nghỉ phép và về nhà.
Về đến nhà, chỉ thấy trước cổng nhà đã được dán một biểu ngữ màu đỏ, trên đó viết: "Chúc mừng Tống Sở đã trở thành trạng nguyên của kỳ thi tuyển sinh đại học của tỉnh Nam.”
Khi hai người họ nhìn thấy tấm biểu ngữ này, vẻ phấn khích trên mặt càng sâu đậm hơn, sau đó lại gặp phải người hàng xóm trước đó đã đến chúc mừng, khiến cho cả hai người họ đi bộ mà cũng như diều gặp gió.
Lúc này Tống Sở đang nói chuyện điện thoại với Cố Việt.
Thành tích thi vào đại học của anh cũng đã được công bố sớm hơn một bước, nhưng mà khi đó anh ở trong phòng thí nghiệm, cho nên bây giờ anh mới biết.
Anh cũng giống như Tống Sở vậy, môn ngữ văn bị trừ một điểm, những môn khác thì tất cả đều là điểm tuyệt đối, cũng chính là số điểm của hai người lại giống nhau y như đúc.
Nhưng mà, lần này bởi vì là do công tác khôi phục tương đối gấp rút, bởi vì chưa chuẩn bị đầy đủ nên không kịp tổ chức mệnh đề bài thi thi vào trường đại học, cuối cùng do các tỉnh tự chủ ra mệnh đề.
Đây cũng là kỳ thi cấp quốc gia duy nhất do các tỉnh tự chủ ra mệnh đề đầu tiên từ trước đến nay.
Cho nên hai người họ không làm bài thi giống nhau, nhưng điểm số quả thực là như nhau, Cố Việt cũng là trạng nguyên của thành phố.
Sau khi điểm số được công bố, Cố Việt còn nhìn một chút các số điểm cao của các tỉnh để so sánh, số điểm của anh và Tống Sở là số điểm cao nhất, cũng coi như là trạng nguyên của cả nước rồi, số điểm của anh ba Tống thi thì được xếp vào hạng ba mươi trên toàn quốc, cũng là một thành tích rất tốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận