Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 755. Tống Sở làm tốt lắm 2

Tống Sở lại ngứa mắt loại người độc tôn này, "Nếu như cô cảm thấy phiền không muốn nghe, cô hoàn toàn có thể ra ngoài, chúng tôi cũng đâu nói cho cô nghe."
Ngưu Nhã Lệ không nghĩ tới Tống Sở lại cãi mình, lập tức ngồi dậy, "Dựa vào cái gì mà muốn tôi đi ra ngoài, nơi này chính là ký túc xá của tôi."
"Vậy dựa vào cái gì mà muốn chúng tôi đi ra ngoài? Ở đây cũng là ký túc xá của chúng tôi, cô không nhìn quen thì tự ra ngoài, bằng không thì câm miệng." Tống Sở lạnh giọng nói.
Có bạn cùng phòng như vậy, lần đầu tiên nhất định không thể nuông chiều đối phương, bằng không sau này làm gì người này cũng đều cho đó là chuyện đương nhiên.
Thật ra cô cũng chẳng quan tâm, dù sao cũng chẳng khoan dung, nhưng ba người khác nhất định sẽ thường xuyên bị bắt nạt.
Sắc mặt của Ngưu Nhã Lệ trầm xuống, "Cô nói ai câm miệng, Tống Sở cô chỉ là một người tới từ tỉnh nhỏ mà dám nói chuyện với tôi như vậy sao?"
Ở thủ đô điều kiện nhà cô ta thuộc vào loại rất tốt, mấu chốt là gia đình ngoại cô ta rất tốt, thuộc loại giàu có ở thủ đô.
Hơn nữa nghe nói gần nhất có khả năng kết thân với nhà họ Cố, hiện nay nhà họ Cố là gia đình giàu có nhất, lại có mẹ của Cố Việt dẫn đầu, chỉ cần chị họ thành công gả vào nhà họ Cố, vậy nhà của cô ta cũng có thể tiến thêm một bước.
Đương nhiên, cô ta rất ngưỡng mộ chị họ, tháng trước cô ta đã gặp Cố Việt một lần, đẹp trai lại có khí chất, chính là bạch mã vương tử trong lòng cô ta.
Chỉ tiếc gia thế của cô ta không cách nào với tới nhà họ Cố.
Gần đây người nịnh bợ cô ta không ít, cho nên bị Tống Sở nói như vậy, cô ta bèn nổi giận.
Tống Sở cười xuy một tiếng, "Cảm giác ưu việt này của cô có phải là mạnh quá rồi không? Cô là cái thá gì, tại sao tôi lại không dám nói với cô như vậy?"
"Cô!" Ngưu Nhã Lệ không nghĩ tới Tống Sở lại hung dữ như vậy, quả thực quá ghê tởm.
Tống Sở đi tới trước mặt cô ta, thẳng thắn nói: "Cô cái gì mà cô, sau này chúng ta nước giếng không phạm nước sông, cái dáng vẻ tiểu thư yếu đuối này cô cũng đừng lấy ra nữa, chúng tôi cũng đâu mua."
Nói xong cô liền mặc kệ Ngưu Nhã Lệ, cầm theo dụng cụ rửa mặt rồi đi ra ngoài.
Không hòa hợp lại còn xé rách mặt rồi, vậy cũng không cần duy trì quan hệ nữa.
Mấu chốt là nhìn điệu bộ của Ngưu Nhã Lệ, nếu bọn họ nhường một bước, vậy đối phương sẽ lại muốn tiến thêm một bước.
Ai mà chẳng là tiểu công chúa trong nhà, cũng chẳng có ai phải có nghĩa vụ nuông chiều Ngưu Nhã Lệ.
Về phần lấy bối cảnh thủ đô của cô ta ra dọa cô, cô ta nghĩ nhiều quá rồi.
Tống Sở bình thường nhìn thì tương đối hiền hoà, nhưng lúc tức giận sẽ mang theo một loại áp lực, cũng bởi vậy Ngưu Nhã Lệ bị ép tới sau khi các cô ra ngoài rồi mới hoàn hồn lại.
Cô ta nghiến răng nghiến lợi, cô ta nhất định phải tìm cơ hội cho Tống Sở biết tay, trạng nguyên của kì thi thì oai cái gì mà oai, có tác dụng gì chứ, hừ.
Những người khác trong kí túc xá đều không ngờ Tống Sở lại trực tiếp đáp trả Ngưu Nhã Lệ, thậm chứ còn chiếm thế thượng phong.
Ngoài mặt bọn họ không cười, nhưng trong lòng thì cảm thấy thật thoải mái, trực tiếp phản kích như thế, Tống Sở làm rất tốt!
Bọn họ cũng càng thích tính cách của Tống Sở, nên hiền hòa thì hiền hoà, lúc cần khí phách thì tuyệt đối không mềm yếu, càng ngưỡng mộ cô có thể thẳng thắn đáp trả người đáng ghét, chuyện này các cô không làm được.
Ba người Lý Tú Lan cũng lần lượt lấy đồ tới bồn rửa mặt của kí túc xá để rửa.
Thực ra Điền Mộng La cũng có chút không quen nhìn Ngưu Nhã Lệ kiêu căng và vênh váo tự đắc, nhưng mà cô ta muốn làm thân với đối phương, đương nhiên chỉ có thể mắng thầm trong lòng.
Còn cố ý đứng lên, chuẩn bị an ủi Ngưu Nhã Lệ, muốn kéo gần quan hệ của hai người.
Tuy rằng người này tính tình tiểu thư lại nóng nảy, nhưng chỉ cần điều kiện bối cảnh tốt, có lợi với cô ta là được.
Nhưng vừa đi qua mở miệng muốn nói, Ngưu Nhã Lệ lại quay qua cô ta hừ lạnh một tiếng, trực tiếp kéo màn che lên, khiến cô ta lúng túng không thôi, trong lòng thầm mắng, đáng đời bị Tống Sở mắng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận