Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 761. Đây chính là chỗ thua kém 2

“Cho nên cô vẫn là đi mua quạt khác đi, tôi không cần cô nể mặt.” Thái độ nhờ vả người khác mua đồ thô lỗ như vậy, sao cô có thể chiều theo.
Ngưu Nhã Lệ lại bị tức: “Tôi xem cái quạt tồi tàn gì này của cô làm sao cung không đủ cầu, nói như thật, xem ai thật sự yêu thích.”
Sau đó hừ lạnh một tiếng, cầm đồ gọi Điền Mộng La ra ngoài cùng.
Điền Mộng La không muốn ra ngoài chút nào, bên ngoài nóng hơn, sớm biết đã duy trì quan hệ với mấy người Tống Sở, như vậy cô ta cũng có thể mỗi ngày quạt nhờ quạt điện.
Bây giờ cô ta đi theo Ngưu Nhã Lệ, chỉ có thể cùng đối phương ra ngoài.
Sau khi hai người rời khỏi, Tào Tuệ cười nói với Tống Sở: “Vẫn là cậu có thể làm cho cô ta kinh ngạc.”
Mấy ngày gần đây Ngưu Nhã Lệ thỉnh thoảng sẽ châm biếm bọn họ, thời gian dài bọn họ cũng không muốn nhịn nữa, căn bản sẽ đáp lại vài câu, chỉ là liên quan đến tính tình, bọn họ thật sự không cách nào cứng rắn như Tống Sở.
Do đó mỗi lần thấy Tống Sở làm Ngưu Nhã Lệ giận không còn lời chống đỡ, lại không biết làm thế nào tức giận bỏ đi, bọn họ sẽ cảm thấy rất sảng khoái.
Tống Sở cười: “Nếu cô ta không tự mình đưa đến cửa, tôi mới lười quan tâm.”
Trong ký túc xá ba người Tào Tuệ đều tương đối chăm chỉ, đặc biệt là Tào Tuệ, mỗi ngày đều sẽ đến thư viện, bây giờ có điều hòa mát mẻ như vậy, cô ấy cũng đọc sách ở ký túc xá.
Tống Sở cũng mang sách chuyên ngành ra xem kỹ, mặc dù lúc trước cô đã từng tiếp xúc với không ít giống cây nông nghiệp v.v.. Nhưng lần đầu chọn chuyên ngành này, chỗ phải học tập rất nhiều.
Qua khoảng một tiếng, quản lý ký túc xá lầu dưới gọi: “Tống Sở 307 có người tìm.”
Nam đồng chí không được phép vào ký túc xá nữ sinh, có điện thoại hoặc có người tìm, quản lý ký túc xá sẽ gọi từ dưới lầu.
Tống Sở đứng dậy trả lời một tiếng từ cửa sổ: “Đến ngay.”
Lại chào hỏi với ba người Lý Tú Chi, xách túi ra khỏi ký túc xá.
Quả nhiên ra cổng thấy anh tư Tống mặt đầy mồ hôi đứng đó.
“Em gái, ở đây!” Anh ta vẫy tay.
Tống Sở đi qua: “Anh tìm em có việc gì, tìm chỗ yên tĩnh ngồi nói chuyện.”
Anh tư Tống gật đầu: “Được!”
Hai người vào trong cái đình trong vườn hoa của trường, tìm chỗ tương đối yên tĩnh ngồi xuống, Tống Sở nói chuyện quạt làm lạnh.
Anh tư Tống nghe xong vẻ mặt phấn khởi: “Em gái, ý của em là, bảo anh mở xưởng đồ điện, sau đó em rể đầu tư kỹ thuật?”
Tống Sở gật đầu nói: “Đúng, hơn nữa Cố Việt còn sẽ đầu tư hai triệu cho anh, làm vốn khởi động.”
“Em rể thật sự quá tốt rồi.” Anh tư Tống phát hiện Cố Việt thật sự tốt với người nhà họ Tống bọn họ đến không còn lời nào diễn tả.
Lại lập tức cười nịnh hót Tống Sở: “Nhưng người giỏi nhất vẫn là bé út, có thể khiến cho em rể cam tâm tình nguyện giúp chúng ta.”
Gần đây anh ta luôn chạy theo chuyện hạng mục của hội, phát hiện người chủ đạo là Phỉ Lân, trên quyết sách cũng là do đối phương quyết định, rất nhiều thứ mấu chốt cũng phải dùng quan hệ của đối phương mới có thể thông qua.
Thật ra anh ta rất có lý tưởng tham vọng, muốn một mình làm ra chút thành tựu, định đợi hội sở làm ra, sau khi anh ta chia hoa hồng nhận được tiền vốn, lại nghĩ cách tự mình mở xưởng hoặc công ty.
Đúng lúc những ngày này anh ta đang xem xét thị trường, phát hiện thuận theo mức sống và thu nhập của người dân được nâng cao, nhu cầu với các loại đồ điện ngày càng gia tăng.
Cũng do đó khoản thị trường đồ điện này rất có tiền đồ phát triển, trước mắt còn chưa có nhà nào chiếm trước vị trí dẫn đầu.
Trước kia anh ta còn lo lắng, nếu bản thân làm quá muộn, có phải sẽ bị người ta chiếm hàng loạt số định mức thị trường không, không ngờ bé út đã cho anh ta một tin tức tốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận