Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 763. Có còn xa không? 2

“Tháng sau dây chuyền sản xuất đến rồi, lập tức dồn tiền sản xuất số lượng lớn, không cần thương lượng với bên trung tâm thương mại. Đến lúc đó tặng cho mấy nhà máy 2 cái, đơn hàng tự nhiên sẽ tìm đến cửa, đảm bảo cung không đủ cầu.”
“Sau hai tháng sản xuất quạt làm mát, nhân có hội đó nhanh chóng cho ra mắt hai thiết bị điện gia dụng mới làm cho danh tiếng thêm phần ổn định. Năm sau mở rộng sản xuất quạt, chắc chắn sẽ không ế hàng.”
“Đương nhiên, cho dù sản xuất thế nào, cũng nhất định phải bảo đảm chất lượng. Đó mới là cơ sở để xây dựng một thương hiệu lớn, phải để người bản cảm thấy thiết bị điện này đáng được tin dùng, chất lượng cũng rất tốt.” Cô bổ sung một câu.
Đến lúc đó, đại học Trung Hoa và đại học Nông nghiệp dùng, cha Cố và ông nội Cố cùng những người khác sử dụng, ngày mà những đại học khác và những cơ quan khác chủ động tìm tới đặt hàng còn xa sao?
Vậy nên hiện tại bọn họ căn bản không cần lo lắng vấn đề tiêu thụ, mà phải làm sao để đẩy số lượng sản xuất lên
“Đúng, anh cũng cảm thấy nhất định phải bảo đảm chất lượng và dịch vụ.” Anh tư Tống tán thành nói.
“Hôm nay anh sẽ đi hỏi chuyện xưởng.”
Anh ta đã lăn lộn 2 tháng ở thủ đô với Phi Lân và những người khác rồi, thêm cả em rể đặc biệt giới thiệu thêm vài người, bản thân cũng tích lũy được không ít quan hệ.
Tìm một xưởng cũng không phải vấn đề gì lớn.
“Đúng rồi em gái, nếu như có người muốn đầu tư thì chúng ta có đồng ý không?” Anh ta nghĩ một lát rồi hỏi.
Tống Sở gật đầu: “Nếu như anh cảm thấy người đó đáng tin cậy, cũng có thể hợp tác được thì đầu tư cũng không có vấn đề gì, nhưng quyền quyết định nhất định phải nằm trong tay anh.”
Sau khi lớn mạnh, đưa công ty niêm yết trên thị trường, cũng cần thu hút cổ đông, thế thì chi bằng hiện tại kéo thêm mấy người vào làm cùng, có thể chiếm được bối cảnh và mối quan hệ.
Anh tư Tống cười: “Anh cũng nghĩ như thế.”
Muốn làm thì chơi lớn lươn, kiếm 2 người để làm cũng cũng không tệ.
“Đúng rồi, gần đây hay cuối tuần có ra ngoài làm việc thì anh có thể gọi anh họ Hoa đưa đi. Sau này cũng có thể bồi dưỡng thành tay chân thân cận, tính cách của anh ấy cũng đáng tin.” Tống Sở nói.
Anh tư Tống gật đầu: “Em không nhắc tới thì suýt nữa anh cũng quên, thực sự thì có thể bồi dưỡng anh ấy, anh và anh ấy cùng làm việc cũng rất vui vẻ và thoải mái.”
Anh họ Hoa làm việc rất đáng tin cậy. Năng lực làm việc tốt, quan trọng nhất là có thể yên tâm ở đối phương, vậy nên bồi dưỡng anh ấy thì sau này có thể cùng anh ta chia sẻ một phần áp lực công việc.
Sau khi hai người lại nói chuyện về xây dựng xưởng đồ điện một hồi, thì anh tư Tống liền rời đi làm việc.
Tống Sở lại đến phòng hiệu trưởng một chuyến, nói cho hiệu trưởng biết rằng sẽ có cách để có quạt làm mát, có điều phải đến cuối tháng hoặc là sang tháng sau, giá khoảng hơn 100 tệ một cái.
Hiệu trưởng Chu rất vui, hơn 100 tệ thì rẻ hơn mua điều hòa rất nhiều, cũng có thể tiết kiệm được rất nhiều điện. Đến lúc đó phòng thí nghiệm lớn sẽ có hai cái.
Sau đó lại cảm ơn Tống Sở một hồi, bảo cô có chuyện gì thì cứ tìm bọn họ.
Hiệu suất làm việc của anh tư Tống rất cao, mới ba ngày mà đã mua được một cái xưởng đóng cửa, tìm được một đội đến sửa chữa, trong một tuần đã đi vào sử dụng.
Trong thời đại này, quan niệm làm một công việc không thay đổi đã ăn rất sâu vào tiềm thức, vậy nên vấn đề tìm công nhân kỹ thuật rất khó.
Tống Sở liền bảo anh tư Tống đề ra lương cao, phúc lợi hấp dẫn để thu hút người.
Lương gấp 3 lần công ty nhà nước, làm tốt thì mỗi năm sẽ được tăng lương. Làm việc được 2 năm sẽ được chia nhà, mỗi năm căn cứ vào hiệu quả và năng suất sẽ của nhà máy, cuối năm có thấy thể được thưởng tiền hay gì đó tương ứng. Cô không tin không tuyển được người.
Còn về việc lương cao liệu có lỗ vốn không, điều này không tồn tại. Lợi nhuận của ngành thiết bị điện rất cao, chỉ cần làm ăn tốt, thì có phát lương gấp 10 lần cũng không thành vấn đề.
Bạn cần đăng nhập để bình luận