Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 768. Cắn câu rồi 1

Vừa nghĩ tới Tống Sở vậy mà lại là người yêu của Cố nhị thiếu, trong lòng Ngưu Nhã Lệ khó chịu giống như bị sâu gặm.
"Em mới không tin Cố nhị thiếu thật lòng với cô ta đấy, nhất định chính là chỉ tạm thời chơi đùa thôi, em chưa từng thấy Cố nhị thiếu tới tìm cô ta."
Trước đây cô ta chán ghét Tống Sở, cho nên cũng chẳng thèm quan tâm tới đối phương, nhưng thật sự chưa từng thấy Cố Việt tới kí túc xá tìm cô, cho nên càng thêm chắc chắc Tống Sở là đơn phương dây dưa.
Cô ta lại không biết, Cố Việt đều lái xe dừng ở bên ngoài trường đưa đón Tống Sở.
Cô ta nhìn Lô Uyển Anh nói tiếp: "Cũng chỉ có nữ đồng chí gia thế bối cảnh tốt, xinh đẹp lại có khí chất như chị họ đây mới xứng với Cố nhị thiếu."
Tuy rằng trong lòng đang ghen tị, nhưng cô ta tuyệt đối không chấp nhận Tống Sở và Cố Việt ở bên nhau, thà để chị họ cô ta gả vào nhà họ Cố còn hơn.
Lô Uyển Anh thích nghe cô ta nói những lời này, trên mặt lại lộ ra vài phần lo lắng, "Tuy rằng mẹ Cố nói sẽ tác hợp cho bọn chị, còn nói tìm thời gian hẹn gặp mặt làm quen với Cố Việt, nhưng chị cũng sợ Tống Sở sau này sẽ nhảy ra phá hoại."
Cô ta không nghĩ đơn giản Như Ngưu Nhã Lệ, dù sao với thân phận bây giờ của Cố Việt, nếu như không bằng lòng qua lại với Tống Sở, vậy chắc chắn sẽ có cách phá hoại.
Bây giờ hai người họ còn đang yêu nhau, chuyện này cũng đã nói rõ chắc hẳn Cố Việt can tâm.
Cho nên nếu như cô ta muốn gả vào nhà họ Cố, việc đầu tiên cần làm là phải nghĩ biện pháp khiến hai người chia tay.
"Cô ta có tư cách gì mà phá hư chứ? Cô ta chính là một người phụ nữ không biết xấu hổ." Ngưu Nhã Lệ thở phì phò nói.
Lô Uyển Anh phát hiện cô em họ này thật ngu ngốc, nếu như không phải tìm đối phương bàn chuyện, cô ta mới không nói nhiều như vậy.
"Mặc kệ nói như thế nào đi nữa, bây giờ người ta cũng đang ở bên nhau, nếu như náo loạn cũng sẽ ảnh hưởng không tốt tới chị và Cố Việt." Cô ta thở dài.
Ngưu Nhã Lệ khó chịu nói: "Cô ta cũng không thèm nhìn thử xem bản thân có thân phận gì, Cố nhị thiếu có thân phận gì, căn bản là không xứng."
“Chị, hay là cuối tuần này em quay về trường học sẽ lan truyền hành vi không biết xấu hổ này của cô ta, để cho mọi người đều biết cô ta là hạng người gì." Cô ta lại nói.
Lô Uyển Anh thực sự là hết chỗ nói rồi, đồ ngu ngốc này sao có thể nghĩ ra biện pháp hại người hại cả mình thế này chứ?
Nếu lan truyền hành vi không biết xấu hổ của Tống Sở, vậy chẳng phải là để mọi người đều biết chuyện Tống Sở và Cố Việt đang yêu nhau sao.
Cô ta cũng không muốn quá nhiều người biết chuyện này, nếu không sau này gả vào nhà họ Cố, nhớ tới sẽ thấy chán ghét.
"Đừng, em lan truyền như thế, nếu như để Cố nhị thiếu biết được, anh ấy sẽ cảm thấy mất hết mặt mũi, em lại còn là em họ của chị, không chừng anh ấy lại cho rằng là chị chỉ đạo em làm, sau đó sẽ hiểu lầm chúng ta."
"Hơn nữa em đi lan truyền rồi, nếu như Tống Sở không thừa nhận, sinh viên trong trường chưa chắc đã tin."
Lô Uyển Anh kéo tay của Ngưu Nhã Lệ rồi nói tiếp: "Em về trường cứ giả bộ như không biết chuyện này, cũng đừng tiết lộ với ai, sau này giúp chị theo dõi Tống Sở là được."
Cô ta căn dặn, "Ví dụ như nhất cử nhất động của cô ta, ở trường học có quan hệ đặc biệt tốt với bạn nam nào hay không vân vân."
Đây cũng nguyên nhân thực sự hôm nay cô ta chủ động tới nhà họ Ngưu rủ Ngưu Nhã Lệ đi dạo phố với mình.
Bên phía mẹ Cố cũng đã có sắp xếp rồi, chẳng qua cần phải biết tình hình chính xác của Tống Sở, ví dụ thời gian quy luật rời khỏi trường.
Ngưu Nhã Lệ cảm thấy bực bội, loại chuyện này mà không thể rêu rao ở trường, nhưng cô ta lại không thể không nghe theo chị họ, "Đã biết rồi, em sẽ giúp chị theo dõi cô ta."
"Bình thường cuối tuần cô ta đều ở trường, hay là ở bên ngoài?" Lô Uyển Anh hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận