Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 782. Độc ác thế nào, Tống Sở sẽ đáp trả thế đó 1

Sắc mặt của Quý Mai Nhã hết đỏ rồi lại trắng.
Bà ta tức giận tới mực thở hổn hển, chỉ vào Tống Sở nói: "Tôi và cha của Cố Việt chỉ là là ly hôn thông thường, lời cô vừa nói chính là bôi nhọ vu khống, tôi có quyền tố cáo cô đấy."
Người phụ nữ nông thôn thô tục này thật sự quá đáng, mở mồm là ngoại tình, mở mồm là giày rách, chọc thẳng vào chỗ đau của bà ta.
Tống Sở cười nhạo nói: "Vậy bà mau đi tố cáo đi, trước đây bà đã từng làm chuyện gì, thật sự cho rằng người khác không biết sao?"
"Trước đây nhà họ Cố mới xảy ra chuyện, bà đã không kịp chờ mà chạy đi thông đồng với mối tình đầu, sau đó mới đề nghị ly hôn, còn bỏ đá xuống giếng với nhà họ Cố - người đã giúp nhà họ quý các người rất nhiều, bà cho rằng người khác không điều tra ra sao?"
"Dù sao tôi cũng không làm những chuyện như ngoại tình gì đó, cũng không máu lạnh không quản không quan tâm tới con trai và cháu trai ruột, làm lớn chuyện tôi cũng chẳng sao cả."
Cô buông tay, cười như không cười hỏi: "Nếu như bà muốn tố cáo tôi, tôi quen biết với một vị luật sư nổi tiếng, có cần tôi giới thiệu cho bà không?"
Lúc trước cha Cố đã nói rồi, nếu như Quý Mai Nhã không biết xấu hổ tới tìm cô, vậy lôi chuyện riêng của bà ta ra nói cũng chẳng sao cả.
Dù sao thì Quý Mai Nhã cũng là người yêu sĩ diện, căn bản không thể nào chủ động lan truyền những chuyện này ra ngoài.
Hơn nữa cho dù bị lan truyền, ông ấy cũng chẳng sao cả, dù sao nhà họ Cố bọn họ không làm những chuyện thẹn với lòng, ông ấy tự nhận mình không có lỗi với vợ trước.
Người đâm sau lưng ông ấy cũng chính là đôi cẩu nam nữ Quý Mai Nhã và Du Kiếm Phong này.
"Cô!" Quý Mai Nhã trực tiếp bị lời nói của Tống Sở làm cho tức giận tới ngã ngửa.
Bà ta cũng sinh ra vài phần hoảng hốt, thì ra chuyện bà ta và Du Kiếm Phong là mối tình đầu, người nhà họ Cố đã biết rồi? Nếu không sao Tống Sở có thể biết được.
Chuyện khiến bà ta cảm thấy ngạc nhiên đó là, nhà họ Cố vậy mà lại nói chuyện này cho Tống Sở, thế này khiến và ta cảm thất rất khó chịu.
Tống Sở thấy dáng vẻ này của bà ta, châm chọc nói: "Mới thể mà đã không chịu nổi rồi? Cha Cố chẳng qua chỉ lười tính toán với bà mà thôi, bà thật sự cho rằng người khác là kẻ ngốc à?"
"Nếu tôi mà là bà, lúc này tuyệt đối sẽ tìm một cái lỗ để chui vào, không còn mặt mũi gặp người nữa."
Cô ý vị thâm trường tiếp tục nói: "Đặc biệt là còn trước mặt người yêu của Cố Việt mà bà không công nhận."
"Có phải là nghĩa các người cố ý diễn trò trước mặt tôi, khiến tôi cảm thấy tủi thân, sau đó tim tìm Cố Việt náo loạn, náo càng lớn thì càng có khả năng chia tay?"
"Tôi nói rõ với các người vậy, chuyện này dùng trên người tôi không có tác dụng đâu, tôi ngu mới rút lui."
Cô đứng dậy đi tới trước mặt Quý Mai Nhã đang xấu xí tới cực điểm, "Hơn nữa bà cảm thấy Cố Việt ngu ngốc sao? Bà cũng xem thường con trai mình quá rồi."
"Cố Việt tự mình nói với tôi, bây giờ anh ấy chỉ coi bà là người xa lạ, nếu như bà xuất hiện ở trước mặt tôi, để tôi vui thế nào thì sẽ đối xử với bà như vậy."
"Bà tự mình vứt bỏ đứa con trai lại hại, có vui không nào, kinh ngạc không?"
"Dù sao bà xem trọng con của tình đầu hơn, vì ao ước địa vị mà làm mẹ kế của người khác, con trai ruột chẳng qua chỉ là hòn đá kê chân, đoạn tuyệt quan hệ phân chia rõ ràng ranh giới, mới có thể khiến địa vị của bà ở nhà họ Du vững vàng hơn."
"Từng làm giày rách một lần thì có khả năng sẽ có lần thứ hai, nếu như bà quá thân cận với hai anh em Cố Việt, không chừng nhà họ Du còn cho rằng bà đang nhớ thương cha Cố, dù sao hiện giờ nhà họ Cố đang lật mình, tiền đồ của cha Cố còn tốt hơn so với người chồng hiện tại của bà."
Bạn cần đăng nhập để bình luận