Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 783. Độc ác thế nào, Tống Sở sẽ đáp trả thế đó 2

Độc ác thế nào, Tống Sở sẽ đáp trả thế đó, "Bà xem bây giờ bà đang dần già đi, dung nhan suy tàn, còn không nhanh chóng nắm giữ trái tim và người của gia chủ nhà họ Du đi, còn đặt tâm tư lên người người yêu của con trai để làm sao chia cắt được hai người, sao tim mà lớn thế?"
"Bà không sợ bị một cô gái trẻ tuổi xinh đẹp nhân cơ hội thượng vị, đào góc tường của bà sao."
"Cô, cô là đồ thô tục không có giáo dục, tôi tuyệt đối không đồng ý để Cố Việt cưới cô." Quý Mai Nhã bị tức thiếu chút nữa đã mất lý trí và phát điên.
Từ trước tới nay bà ta chưa từng gặp được người phụ nữ nào ác mồm ác miệng như cô, rốt cuộc là làm sao Cố Việt lại nhìn trúng vậy?
Chắc chắn con nhóc chết tiệt này ở trước mặt Cố Việt sẽ không thế này, nhất định là giả bộ rất dịu dàng hòa nhã, quá ghê tởm.
Tống Sở không thèm để ý nhún nhún vai, "Bà còn cho rằng mình là Cố phu nhân à? Mặt dày quá, Cố Việt lấy tôi là chuyện của nhà họ Cố, có liên quan gì tới bà chủ nhà họ Du là bà chứ?"
"Bà không đồng ý thì cứ không đồng ý đi, tôi và Cố Việt căn bản chẳng thèm quan tâm, tự bà vui là được, dù sao cũng là tự mình diễn trò."
Quý Mai Nhã tức giận đến choáng váng đầu óc, cơ thể càng run hơn, tay run run chỉ vào Tống Sở, "Cô, cô!"
Lô Uyển Oánh thấy thế đỡ lấy bà ta, vành mắt hồng hồng hỏi Tống Sở : "Dáng vẻ này của cô Cố Việt có biết không? Cô nói chúng tôi diễn trò, ai biết cô không diễn chứ?"
"Nếu như anh ấy biết dáng vẻ thô tục độc miệng này của cô, anh ấy còn có thể lấy cô sao?" Cô ta mới không tin Cố Việt thật sự thích người như vậy.
Cô ta vừa dứt lời, một giọng nam truyền tới, "Đương nhiên là tôi cưới."
Đột nhiên cửa ký túc xá bị đẩy ra, Cố Việt và Lý Tú Chi cùng tiến đến.
Viện nghiên cứu của anh cũng không cách xa Nông Đại lắm, nghe thấy Lý Tú Chi gọi điện thoại tới liền vội vàng bảo lái xe chạy tới với tốc độ nhanh nhất.
Mặc dù biết Tống Tiểu Sở nhà mình chắc chắn sẽ không chịu thòi, nhưng cũng không nhịn được mà lo lắng, càng tức giận vì chuyện độc ác mà người phụ nữ kia làm.
Vọt tới cửa túc xá, vốn dĩ quản lý ký túc xá không cho vào, nhưng anh nói có thể bạn gái bị ngất xỉu rồi, muốn lên nhìn thử.
Quản lý kí túc xá sợ gặp chuyện không may, để Lý Tú Chi cùng Cố Việt đi lên nhìn, thuận tiện nhìn nhìn xem anh có chạy lung tung không.
Bình thường sẽ không cho phép nam đồng chí tiến vào kí túc xá nữ sinh, nhưng có chuyện quan trọng thì vẫn sẽ cho phép lên lầu, chỉ là có người theo dõi thôi.
Cửa phòng kí của xá của Lý Tú Chi không đóng chặt, cho nên cuộc trò chuyện của đám người Tống Sở, Cố Việt đều nghe được toàn bộ.
Đợi tới lúc nghe thấy Lô Uyển Anh chất vấn Tống Sở, lúc này không thể đứng yên mà đẩy cửa tiến vào.
Lý Tú Chi không nghĩ tới sẽ phát sinh chuyện như vậy, có chút lúng túng nói: "Tôi đi canh cửa."
Cô ấy không ngờ hai người tới tìm Ngưu Nhã Lệ vậy mà lại là thân phận này.
Cô ấy cũng cảm thấy hai người này rất quá đáng, vì muốn chia rẽ Tống Sở và người yêu mà dùng tới thủ đoạn này.
Nếu đổi thành cô ấy, sợ là chỉ biết tủi thân khóc thôi, sau đó hoặc là giấu ở trong lòng chia tay với người yêu, hoặc là khóc lóc náo loạn.
Cũng mau Tống Sở thông minh đã nhìn thấu, lời mắng chửi tuy rằng có chút độc miệng, chẳng qua cô ấy nghe vào thì thấy rất có khí phách.
Vốn dĩ còn lo lắng người yêu của Tống Sở sẽ không vui, trước đó cô ấy đã nghĩ tới chuyện đẩy cửa nhắc nhở, nhưng vị nam đồng chí này lại ngăn cản.
Nói rõ vị này nam đồng thật sự quan tâm tới bạn gái là Tống Sở, trong nháy mắt cô ấy cũng thở phào nhẹ nhõm.
Sau khi đi ra Lý Tú Chi còn đóng cửa lại, lúc này người ở bên trong đều đồng loạt nhìn về phía Cố Việt.
Quý Mai Nhã và Lô Uyển Anh không nghĩ tới Cố Việt lại đột nhiên xuất hiện, hiển nhiên là cố ý chạy tới, sắc mặt cũng thay đổi.
Cố Việt đi tới trước mặt Tống Sở, nắm tay cô, nhìn ba người nói: "Cô ấy nói đúng, tôi thích người chân thật hào sảng lại độc miệng như cô ấy, tôi thích toàn bộ con người cô ấy."
"Chuyện cưới Tống Sở tôi đã quyết định rồi, bà có đồng ý hay không cũng chẳng liên quan gì tới tôi, trước đây tôi đã từng nói với bà, từ lúc bà gả vào nhà họ Du, tôi với anh trai đã không nhận người mẹ là bà nữa."
Nói với Quý Mai Nhã xong, anh còn nhìn Lô Uyển Anh nói: "Ngay cả cô tôi cũng không quen chứ đừng nói gì tới vị hôn thê, còn mong nữ đồng chí như cô tự trọng."
Bạn cần đăng nhập để bình luận