Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 847. Sẽ theo cô chơi thế nào cũng được 2

Còn có người chuẩn bị tặng quà cho Tống Sở, hoặc là xem cô có yêu cầu gì không, chỉ cần cô có thể giúp một tay, bọn họ sẽ đưa lên.
Cũng chẳng còn cách nào khác, quả thật là một công ty lớn thành lập nhà máy dược chi nhánh mang tới quá nhiều chỗ tốt và lợi ích.
Ngày hôm sau đúng lúc là cuối tuần, Cố Việt đón Tống Sở đi ăn cơm với ông lão Cố.
Điều làm cho cô bất ngờ là, ông lão Cố còn cố ý trở về vào buổi trưa để ăn cơm cùng.
Cơm nước xong, ông lão Cố gọi hai người tới phòng sách.
Ông ấy hỏi thăm chuyện thành lập nhà máy dược, Tống Sở nói lại một lần theo đúng sự thật.
Ông lão Cố suy nghĩ một chút rồi hỏi: “Vậy cháu có muốn nhúng tay vào việc chọn địa điểm không? Còn có sắp xếp vị trí của nhân viên, cháu có ý định gì chưa?”
Tống Sở đã suy đoán là ông lão Cố trở về chắc là sẽ có việc: “Sắp xếp vị trí của nhân viên thì vẫn còn sớm, cháu chưa cân nhắc tới, chờ tương lai có nhu cầu thì sẽ nói sau.”
“Còn chuyện chọn địa điểm cho nhà máy dược, cháu không hề định nhúng tay vào, cứ để bộ Đối ngoại sắp xếp đi ạ.”
Nụ cười trên mặt ông lão Cố càng sâu hơn: “Hôm nay còn có người tìm tới chỗ ông, muốn ông ra mặt để nhờ cháu nói giúp về vấn đề chọn địa điểm.”
“Cháu nhúng tay vào loại chuyện này quá dễ đắc tội với người khác, bộ Kêu gọi đầu tư và bộ Đối ngoại cũng sẽ không vui, cháu quyết định mặc kệ là đúng.”
Quả nhiên, đứa cháu dâu này của ông ấy vẫn rất thông minh, cũng không thiếu mắt nhìn đại cục và tầm nhìn xa trông rộng.
Tống Sở không ngờ tới bây giờ mới một ngày mà đã có người tới tìm ông lão Cố rồi.
Nếu là như vậy thì cô có thể tưởng tượng được, trong khoảng thời gian kế tiếp sẽ có không biết bao nhiêu người tìm tới mình thông qua đủ loại quan hệ.
“Sao tin tức lại lan truyền nhanh như vậy nhỉ? Là bên bộ Kêu gọi đầu tư truyền đi sao?” Cô hỏi.
Vẻ tán thưởng trong mắt ông lão Cố với cô càng sâu hơn: “Không phải người bên bộ Kêu gọi đầu tư truyền ra, mà là có người cố ý tung tin rằng cháu có thể ảnh hưởng tới việc chọn địa điểm của hai công ty dược phẩm lớn, hơn nữa trong tay có thể chỉ định số người vào nhà máy làm việc, còn tiến hành phóng đại lên nữa.”
“Cháu đã biết là kẻ nào làm rồi ạ.” Tống Sở không cần điều tra cũng có thể đoán được đây chắc chắn là tác phẩm của Lư Nghĩa Kiệt, tên kia chỉ thích chơi mấy trò âm hiểm này.
“Chỉ là cũng không sao cả, ngày mai cháu sẽ bắt đầu đóng cửa làm thí nghiệm, ai tới tìm cháu cũng đều vô dụng hết.” Tống Sở nói.
Lư Nghĩa Kiệt đã quá lấy dạ tiểu nhân đo lòng quân tử rồi, cho tới bây giờ cô chưa từng theo đuổi những thứ như quyền lợi và hư vinh ngoài mặt kia, nếu không thì sẽ không từ chối nhiều lời mời, vẫn chỉ chuyên chú làm nghiên cứu như vậy.
Trước kia cô quản lý xây dựng toàn bộ căn cứ, lại còn là người phụ trách quan trọng của viện nghiên cứu, quyền lợi rất lớn, cũng đủ hiển hách, người cầu xin cô trong công việc có thể xếp hàng ở ngoài trụ sở không biết bao xa nữa kìa.
Không có những ngày kết thúc khi trước, cô vẫn còn đứng ở trên đỉnh kim tự tháp của lĩnh vực sinh học quốc tế kia kìa, muốn nở mày nở mặt thế nào mà chưa từng có chứ? Sẽ để ý tới chút chuyện đối với cô mà nói thì chẳng đáng quan tâm chút nào sao?
Cô chỉ cần không mắc mưu này của đối phương, vậy thì sẽ tự động bị phá thôi.
Tất nhiên ông lão Cố cũng có thể tra ra được là ai động tay động chân, Lư Nghĩa Kiệt có cẩn thận thu liễm và che đậy thế nào đi chăng nữa thì chắc chắn khi làm việc cũng sẽ để lại giấu vết.
Người đứng ở độ cao như ông ấy, muốn tra những chuyện này quả là quá đơn giản.
Ông ấy cũng rất không vui, nhà họ Lư đã duỗi tay quá dài, lại còn tính kế cháu dâu ông ấy hết lần này tới lần khác, là thấy chèn ép trước kia còn chưa đủ hay sao.
“Ông biết cháu vẫn luôn thông minh, biết mình phải làm gì.”
Ông lão Cố nhìn Tống Sở ý vị sâu xa nói: “Bất kể là cháu muốn làm cái gì, hoặc là chuẩn bị làm gì, dù thế nào thì bị bắt nạt cũng đừng chịu đựng, đánh trả như lần này cũng rất tốt, có chuyện gì thì vẫn còn có lão già là ông đây và cả nhà họ Cố gánh vác cho các cháu mà.”
Những lời này của ông ấy cũng chỉ là để biểu thị rằng ông ấy và nhà họ Cố chính là hậu thuẫn của Tống Sở, sẽ theo cô chơi thế nào cũng được.
Trong lòng Tống Sở rất ấm áp: “Dạ vâng ạ, cảm ơn ông nội!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận