Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 893. Đối xử này thì quá tốt rồi 2

Mấy hôm sau, sau khi Hà Chính đến thủ đô, Tống Sở phân cho anh ta một căn phòng trong khu kí túc xá, sắp xếp cho vợ anh ta đến xưởng thiết bị điện của anh tư làm.
Rất nhanh Hà Chính đã tiếp nhận công việc quản lý phòng thí nghiệm, khiến cho Tống Sở thư thái hơn rất nhiều.
Có điều cũng không thể giao tất cả cho Hà Chính. Thế là Tống Sở mời thầy Ngụy đến giúp đỡ, rồi tuyển thêm mấy người nữa.
Chỉ là thế vẫn chưa đủ, rồi Tống Sở lại bảo Diệp Kính ở ban quan hệ đối ngoại đăng quảng cáo tuyển dụng.
Tuyển dụng mấy người làm bán thời gian ở trường học, lúc không có tiết hoặc cuối tuần đến phòng thí nghiệm giúp đỡ, tiền lương cũng khá cao.
Tin tuyển dụng vừa đăng đã thu hút rất nhiều người đăng kí. Dẫu sao có thể làm việc trong trường học thì tiện hơn làm bên ngoài nhiều.
Có điều yêu cầu của Tống Sở không thấp, cuối cùng chọn được 6 người, thay phiên nhau đến phòng thí nghiệm làm bán thời gian.
Ngày hôm sau 6 người được tuyển đã tới, đây cũng là lần đầu tiên bọn họ được đi vào phòng thí nghiệm tư nhân của Tống Sở.
Suy cho cùng chỗ này hiện tại là lãnh địa tư nhân, Tống Sở tìm hai người để canh công, những người không phận sự không được phép vào.
Tống Sở đưa bọn họ đi thăm quan một vòng, rồi với bọn họ về những công việc cần làm: “Mọi người có thể ăn trưa và ăn tối ở bên nhà ăn.”
Anh hai đã giúp cô tìm một đầu bếp và một phụ bếp, vậy nên đã mở nhà ăn ra, nếu không mọi người ăn cơm sẽ không tiện.
Nhà ăn của trường có hơi kém, cô không muốn mấy nhân viên kỹ thuật vì không được ăn nó, muốn nắm được một người thì phải nắm được dạ dày của anh ra, điều này không chia quốc tịch.
“Nếu như biểu hiện làm việc tốt, tôi còn thế chia cho mỗi người một gian riêng, sau này có thể qua đó ở.”
Mấy người được cô chọn ra sau khi đăng kí, hiện giờ xem ra khá vừa lòng, cũng hy vọng người ta có thể ở lại, vậy nên phúc lợi và đãi ngộ tốt là điều quan trọng nhất.
Sáu người không ngờ được rằng qua đây làm thêm mà có thể có được đãi ngộ tốt như thế. Mỗi ngày 8 tệ, không chỉ lương cao, ăn no, nếu là tốt thì lại còn có thể được phòng đơn, trong chốc lát sự tích cực trong họ đã dâng trào.
Vừa rồi Tống Sở đã đưa bọn họ đi xem khu kí túc xá, phòng đơn có giường có đồ gia dụng, còn có một phòng bếp nhỏ và phòng vệ sinh đơn. Hoàn cảnh ở đây tốt hơn phòng của bọn họ, so với phòng kí túc xá thì không biết tốt hơn bao nhiêu lần, bọn họ muốn ở đây.
“Bạn học Tống yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ làm tốt.” Ai nấy đều hừng hực, trong lòng kiên định muốn làm công việc này thật tốt, không thể để mất cơ hội này.
Tống Sở cười rồi cổ vũ bọn họ mấy câu: “Tôi tin mọi người, có gì không hiểu hoặc có chuyện gì, mọi người có thể tới tìm giám đốc Hà, không giải quyết được thì hẵng tới tìm tôi.”
“Được.” Bọn họ không có ý kiến gì, cũng biết rằng thời gian của Tống Sở rất quý giá, vừa rồi thấy mấy chuyên gia nước ngoài kéo cô không ngừng bàn chuyện.
Ban đầu còn cảm thấy ngoại ngữ của bản thân cũng ổn, nhưng không ngờ nghe Tống Sở nói chuyện với mấy vị chuyên gia kia bọn họ lại không hiểu gì.
Điều này cũng khiến bọn họ thấy được những thứ bọn họ cần học vẫn còn rất nhiều, đồng thời kích thích sự nhiệt tình của bọn họ.
Chiều hôm đó bọn họ học xong liền tới làm việc, buổi tối cũng ăn cơm ở nhà ăn.
Điều khiến bọn họ kinh ngạc hơn đó là đồ ăn ở nhà ăn quá ngon.
Hai thịt bac hay một canh đều để ở quầy nhà ăn, bản thân ăn bao nhiêu thì lấy bấy nhiêu, tùy sức ăn lấy bao nhiêu cũng được.
Nhà ăn của trường không phải ngày ngày cũng có thịt, bên này thì người ta có hẳn hai thịt.
Ban đầu còn tưởng là phúc lợi lần đầu bọn họ đến làm việc. Ai biết được rằng hỏi giám đốc Hà và mọi người mới biết đây chính là tiêu chuẩn đồ ăn ở phòng thí nghiệm.
Đãi ngộ thế này tốt quá, lần đầu bọn họ nghe thấy.
Tống Sở đã nói rồi, ăn ngon uống đủ mới có tinh thần làm việc, khiến bọn họ càng muốn nắm chắc cơ hội làm bán thời gian này, không thể để người khác cướp được. Đãi ngộ này còn tốt hơn những xí nghiệp quốc doanh bên ngoài nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận