Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 95. Hạnh phúc này tới quá nhanh rồi 1

Nhất là Đường Minh, rất vui mừng khi cô cháu gái từng chống đối nhà mình, lớn lên lại hiểu chuyện như vậy.
Nhìn mà xem, người kế tụng của nhà họ Đường bọn họ toàn những người tài giỏi, ngày trước không chịu làm việc nghiêm túc, bây giờ chịu làm cũng không lo không gặt hái được gì.
Ông tự hào mà đi tới trước mặt Tống Sở cười nói: “Được, vậy cậu thay mặt cho thôn cảm ơn nhà xưởng ép dầu của cháu.”
Tống Sở vừa cười vừa nói: “Cán bộ thôn như các cậu cũng vất vả rồi, sau này mỗi tháng không chỉ nhà xưởng ép dầu có được phúc lợi, mà các cán bộ cũng sẽ có phần. Có được sự giúp đỡ của các cậu, công việc và nhà xưởng của bọn cháu mới ngày một tốt lên.”
Từ trước đến giờ cô đều biết làm thế nào để thu phục được lòng người.
Cho dù chức vị của mấy cán bộ trong thôn này không cao, nhưng chuyện gì trong thôn này cũng là do bọn họ sắp xếp định đoạt, mượn sức bọn họ để kéo thêm chút quan hệ sẽ không phải chuyện thừa thãi đâu.
Hơn nữa nhà xưởng ép dầu lần này thành công như vậy, chủ yếu là nhờ có cậu của cô, nhưng mấy người này cũng không hề phản đối, còn tỏ ý muốn giúp đỡ, nhờ đó công việc cô làm mới được suôn sẻ, vẫn nên bày tỏ chút lòng thành.
Ngoài ra cũng để cho bọn họ biết rằng, chỉ có giúp đỡ cô mới được ăn thịt uống canh như vậy.
Mấy cán bộ trong thôn không ai dám tin, bọn họ vậy mà cũng được chia phúc lợi sao? Phúc lợi này tới cũng nhanh quá rồi?
Có một cán bộ mở miệng cười hỏi: “Chúng tôi cũng có phần sao?”
Tống Sở gật đầu mỉm cười: “Nếu không có sự cổ vũ và giúp đỡ của mọi người, nhà xưởng ép dầu sẽ không thể mở được, nói gì đến việc có được phúc lợi như vậy, mấy vị cán bộ vất vả rồi nên đương nhiên sẽ được chia phúc lợi thôi.”
“Tôi biết mọi người luôn vì nhân dân mà phục vụ, nhưng cũng đừng từ chối lòng thành của nhà xưởng ép dầu chúng tôi đó.”
“Có được sự giúp đỡ của mọi người thì nhà xưởng ép dầu của chúng tôi mới trở nên tốt được như vậy, ngày càng tiến xa hơn trong công việc.”
Ý tứ chủ yếu của Tống Sở chính là, mấy người sau này giúp đỡ chúng tôi nhiều hơn chút là được.
Có thể làm được cán bộ trong thôn dĩ nhiên sẽ không ngốc, lập tức hiểu ra ý của Tống Sở ngay.
Nhưng bọn họ cảm thấy chẳng có vấn đề gì, chỉ là giúp đỡ một chút thôi mà, vừa được tiếng tốt lại vừa được lợi ích, hà cớ gì mà không làm?
Trọng điểm là hôm nay bọn họ tới phố huyện, tận mắt thấy được việc đổi đồ diễn ra như thế nào, thấy được cách Tống Sở giao thiệp với mấy lãnh đạo của phố huyện.
Bọn họ cảm thấy Tống Sở này rất thông minh, làm cũng rất được việc, triển vọng trong tương lai nhất định sẽ không tồi, bọn họ cũng sẽ được lợi, vậy thì nhất định phải giúp đỡ cô rồi.
“Ha ha, cháu đã nói như vậy rồi, bọn ta mà từ chối thì đúng là không biết suy xét chút nào, nhà xưởng ép dầu bây giờ chính là mặt tiền của thôn chúng ta, bọn ta nhất định sẽ giúp đỡ đến cùng.” Các cán bộ đều đồng loạt bày tỏ thái độ.
Bọn họ vui, người nhà bọn họ càng vui hơn, còn rất ngưỡng mộ mấy công nhân của nhà xưởng ép dầu, giờ nhà bọn họ cũng có một phần, loại chuyện tốt từ trên trời rơi xuống này, suýt nữa khiến bọn họ phải choáng váng.
Tống Sở: “Cháu rất cảm ơn mấy vị cán bộ đã giúp đỡ và phối hợp với công việc của cháu.”
“Bây giờ mời người nhà các cán bộ tiến lên phía trước để nhận phúc lợi của tháng này.”
Cô biết nếu để mấy cán bộ này tới nhận bọn họ sẽ không trực tiếp đi tới cầm đồ về đâu, vậy nên đổi thành người nhà lên nhận sẽ hợp lý hơn.
Người nhà của mấy cán bộ nghe xong, ai cũng hớn hở ngẩng mặt ưỡn ngực đi lên phía trước, lúc này bọn họ cảm thấy vô cùng hiển hách và tự hào.
Phúc lợi mà Tống Sở chia cho các cán bộ là một cuộn vải và ba bịch đường, như vậy cũng tương đối nhiều rồi.
Người dẫn đầu là mợ cả của Tống Sở, ánh mắt bà ấy nhìn Tống Sở càng thêm yêu quý cùng vui mừng.
Vì nhà không có con gái, ngày trước mẹ con Đường Phụng lại đối xử rất tốt với vợ chồng bọn họ, nên bà ấy đối với Tống Sở cũng không tệ, có thứ gì tốt cũng chia cho cô một phần.
Bây giờ thấy Tống Sở có triển vọng như vậy, mợ cả thực sự rất vui và tự hào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận