Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 950. Hôn lễ 1

Ngày diễn ra hôn lễ, Tống Sở ở tại căn nhà trong thành phố do anh tư tặng, Cố Việt ở căn nhà khác dẫn theo đội ngũ rước dâu xuất phát.
Ngày hôm nay Tống Sở mặc một bộ lễ phục màu đỏ thời nhà Đường, phía trên váy được thêu thùa rất tinh xảo, tất cả đều do mẹ cô tự tay thêu.
Cố Việt cũng mặc bộ lễ phục thời Đường màu đỏ, phía trên cũng được thêu, nhìn rất đẹp mắt.
Bạn bè của Tống Sở đều tới, bọn họ dự định tham gia hai hôn lễ, còn hợp lại thành đoàn phụ dâu.
Ngoại trừ đám người Hoắc Dao ra, còn có Tần Thu Lan.
Mấy người ngăn ở trước cửa, đưa cho Cố Việt những câu hỏi khó, trả lời xong mới được tiến vào.
Chỉ là chỉ số thông minh của Cố Việt quá cao, đoàn phụ rể phía sau cũng ra sức, không bao lâu tựu đã được tiến vào, khiến đám người Phỉ Đình cạn lời, bọn họ chuẩn bị hai tháng, vậy mà lại giải một cách dễ dàng như vậy, học thần này thật đúng là thông minh.
Sau khi Cố Việt vào phòng, nhìn thấy Tống Sở đang ngồi trên giường, anh quỳ một gối rồi vươn tay ra, "Tống Tiểu Sở, hãy gả cho anh nhé."
Tống Sở cũng không chần chừ nữa, dưới ánh mắt của đám bạn tốt, cô cười đưa tay đưa cho Cố Việt, "Học thần Cố, hôm nay em sẽ giao bản thân cho anh."
Cố Việt đứng dậy, nắm tay cô, bế cô lên, "Em chính là bảo bối trân quý nhất trong cuộc đời này của anh."
Đoàn phụ rể nghe vậy thì lần lượt hô hào.
Cố Việt ôm Tống Sở xuống lầu rồi ngồi vào xe, sau đó đoàn xe bèn di chuyển tới thôn Hạ Bá.
Đoàn xe hơn trăm chiếc tạo thành một con rồng lớn, người qua đường nhìn thấy đều giật mình không thôi.
"Ai kết hôn vậy, nhiều tiền thế, tôi thấy những chiếc xe hoa này đều là loại đắt tiền."
"Hôm nay Tống Sở kết hôn đấy, anh không biết sao? Chiều nay nhà của chúng tôi sẽ lái xe tới thôn Hạ Bá tham gia hôn lễ đấy."
"A, thì ra là Tống Sở kết hôn, thảo nào nhìn rầm rộ như vậy, nhà cô ấy mời anh à?"
"Thôn của bọn họ chiếu quảng cáo mời toàn bộ người dân thành phố Nam, chỉ cần có thời gian muốn tham gia hôn lễ thì ai cũng tới được, họ muốn tổ chức một hôn lễ long trọng đấy."
"Chồng và hai đứa con trai của tôi đều làm việc ở nhà máy thực phẩm, thân thích của nhà tôi cũng làm việc ở công ty bất động sản của anh tư Tống Sở, chúng tôi có cuộc sống tốt thế này đều là do cô ấy cho, hơn nữa Tống Sở là niềm kiêu hãnh của thành phố Nam chúng tôi, cô ấy kết hôn dù thế nào cũng phải tới chúc phúc, dính chút không khí vui mừng chứ."
"Đúng đúng, nhà tôi cũng muốn đi."
"Người muốn đi không ít, chắc là nhà họ Tống nhận được không ít tiền mừng đâu?"
"Nhận cái gì mà nhận, người ở thôn Hạ Bá và Tống Sở đã nói rồi, chỉ cần mang theo người và miệng đi ăn là được, không nhận tiền mừng, người ta không thiếu chút tiền đó, mục đích chủ là nào nhiệt thôi."
"Hào phóng thế cơ à?"
"Đương nhiên rồi, năm nay mấy người anh của Tống Sở đều lọt vào danh sách những doanh nhân trẻ có sức ảnh hưởng lớn nhất cả nước, ai trong số họ cũng đều là nhà giàu với tài sản hơn tỉ, đều là người dẫn đầu các lĩnh vực, anh tư của cô ấy còn là nhà giàu toàn quốc, nào có thiếu chút tiền ấy chứ."
"Đúng vậy, trung tâm thí nghiệm tư nhân của Tống Sở cũng được bầu là phòng thí nghiệm đứng đầu toàn cầu, hạng mục làm ra đều kiếm được tiền, giá trị con người cô ấy phải hơn tỷ đó, còn ham chút tiền mừng ấy sao?"
"Lợi hại thật, thật không hổ danh là niềm kiêu ngạo của thành phố Nam chúng ta, vậy nhà chúng tôi cũng phải đi góp vui rồi dính chút không khí vui mừng, gia đình này toàn là người giỏi!"
Những lời tương tự như vậy được truyền khắp thành phố Nam, vốn dĩ những người không biết cũng chuẩn bị chiều nay đi tới thôn Hạ Bá uống rượu mừng.
Cũng không thiếu người từ các thành phố khác tới, từ tỉnh cũng có không ít người tới, ví dụ như người của Viện nghiên cứu sinh vật tỉnh Nam gần như là tới hết, những nhà máy khác cũng có không ít người tới, còn có người đơn thuần chỉ là muốn góp vui.
Vô số người và xe chạy về thôn Hạ Bá, nơi đây chưa từng náo nhiệt như vậy.
Trong thôn đã sớm xếp bàn ghế từ đầu thôn tới cuối thôn, phải tới mấy ngàn bàn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận