Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 958. Phiên ngoại 7

Trở về nhà họ Nguyễn, từ ông cụ cho đến các con cháu ở ba đời đều trở về.
Sau khi cơm nước xong xuôi, ông cụ Nguyễn nhìn Nguyễn Kiều rồi hỏi: “Con vẫn với người bạn trai nhỏ đó tốt chứ?”
Nguyễn Kiều không thích hao tâm tổn trí trên một ít chuyện, nhưng cũng không phải là ngu ngốc: “Chúng con vẫn tốt ạ, thưa ông nội.”
“Ông nghe nói cậu ta muốn vào công ty của nhà chúng ta làm thực tập à?” Ông cụ Nguyễn vừa nghịch tách trà vừa hỏi cháu gái.
Nguyễn Kiều bật cười nói: “Người nào nói vậy ạ? Làm sao mà đến cả người làm bạn gái là con đây cũng không biết nữa ạ?”
“Chẳng lẽ Cố Yến đi đến Nguyễn Thị nộp đơn sơ yếu lý lịch để xin việc ạ?” Ánh mắt của cô ấy quyết trên người cha và hai chú của cô ấy một vòng, ý vị sâu xa hỏi.
Cha Nguyễn cười một tiếng: “Việc này thì cũng không có, có điều là nghe người ta nói như vậy.”
“Chúng ta cũng là lo lắng cho con, sợ con bị lừa gạt.” Mẹ Nguyễn bổ sung một câu.
Nguyễn Kiều lộ ra vẻ mặt không vui vẻ lắm: “Con đã không phải còn là một đứa con nít nữa, cũng không có ngu ngốc đến mức như vậy.”
“Con thích Cố yến, bất kể là các người phản đối hay ủng hộ, con cũng sẽ không thay đổi, con càng không tin anh ấy là loại người mà các người nghe nói đến như vậy.”
Mẹ Nguyễn nhìn dáng vẻ kiên định như vậy của con gái, cũng biết là con gái đã rơi vào lưới tình rất sâu rồi.
Bà ta thở dài: “Chúng ta cũng không phải là không xem trọng Cố Yến, mẹ và cha của con đã nhìn thấy cậu ta rồi, dáng dấp tốt năng lực cũng rất xuất chúng, khí chất cũng không kém, chúng ta không phải là những người lớn trong thời phong kiến đó, không phải là con phải tìm người môn đăng hộ đối.”
“Nhưng nếu như có không ít người nói như vậy ở sau lưng, vậy thì chúng ta cũng không thể không đi tìm hiểu.”
Nhà của bọn họ cũng không cẩn phải gả con gái đi để tạo quan hệ thông gia, nếu như tìm một gia đình bình thường thì cũng có thể tiếp nhận được, chẳng qua là bọn họ sợ con gái tìm về một trai phương hoàng nhắm đến tài sản của nhà họ Nguyễn mà đến, tương lai sẽ không hạnh phúc.
Nguyễn Kiều hít sâu một hơi nói: “Con muốn nói một lần cuối cùng, Cố Yến không phải là loại người như vậy, con tin tưởng ánh mắt của chính mình, hơn nữa cũng là do con theo đuổi anh ấy.”
“Con hy vọng mọi người có hể tôn trọng con, cũng tôn trọng bạn trai của con.” Cô ấy thật sự có chút khó chịu, người trong nhà tại sao lại hiểu lầm Cố Yến.
“Kiều Kiều, chúng ta cũng là vì tốt cho con, bây giờ có rất nhiều người đàn ông chính là phần tử cặn bã bại hoại có học thức, bề ngoài nhìn thì là tốt đẹp, nhưng ai biết bên trong có phải là đã hư rồi hay không, con còn quá trẻ tuổi, nhìn người không chắc chắn là chính xác đâu.” Mẹ của Nguyễn Hàm mở miệng có ý ám chỉ nói.
Bà ta bây giờ có thành kiến tương đối lớn với những người đàn ông, cảm thấy không phải là mấy thứ đồ tốt, cái người Cố Yến đó chắc chắn chính là một gã đàn ông dối trá thấy người sang muốn bắt quàng làm họ.
Sắc mắt của Nguyễn Kiều trầm xuống, trực tiếp nói đến quá khứ vừa mới đây: “Thím ba, hy vọng thím không cần phải so sánh Cố Yến với chú ba làm gì, căn bản là cũng không có thể so sánh được. Hôn nhân của thím không được hạnh phúc, cũng đừng có giận cá chém thớt trên người của người khác, xem ai cũng là người đàn ông cặn bã, càng đừng có nói ra miệng cái gì mà là vì tốt cho con, nói càng làm cho con cảm thấy đó chính là những lời rất khó nghe.”
Từ sau khi thím ba biết chú ba có con riêng ở bên ngoài, chỉ thích hành động quái gở ở trong nhà, không nhìn được người khác ân ái hạnh phúc.
Bây giờ đối phương lại lấy mũi dùi hướng về phía Cố Yến, đây không phải là chuyện mà cô không có cách nào tha thứ được.
Thím ba Nguyễn không nghĩ đến Nguyễn Kiều lại oán giận mình như vậy, giận đến nỗi chỉ ngón tay vào cô ấy: “Con, sao con có thể nói chuyện với người lớn như vậy hả?”
“Là thím quơ tay múa chân với con trước, nếu thím không tôn trọng con, vậy thì tại sao con phải tôn trọng thím hả?” Tính tình của Nguyễn Kiều đều không có mạnh mẽ, hôm nay cũng là đã thật sự nổi giận mới có thể oán giận như vậy.
Hơn nữa Nguyễn Kiều cũng thật sự rất không thích người thím ba này mà toàn bộ người nhà họ Nguyễn đều thật sự xin lỗi bà ta, cô ấy biết người này nói không ít thứ nào là tình là cái không quan trọng, vẫn là phải gia đình thế gia, phải tìm người đàn ông môn đăng hộ đối mới đúng như vậy với mẹ của cô ấy ở sau lưng.
Bản thân mình đã không hạnh phúc rồi, lại còn muốn các con cháu như các cô đây cũng thay đổi giống như bà ta vậy.
Nguyễn Hàm cũng không nghĩ đến em gái họ lại nói chuyện khó nghe như vạy, cô ta nhíu mày một cái nói: “Kiều Kiều, mẹ của chị cũng là vì muốn tốt cho em, tốt bụng khuyên nhủ em để em đừng có bị lừa, em cứ coi như là không biết ơn đi, thì cũng không nên nói lời đâm chọc người khác như vậy chứ?”
Nguyễn Kiều cười lạnh một tiếng nói: “Các người dựa vào cái gì mà cảm thấy nói ra những lời nói đó là tốt cho tôi? Tôi bây giờ đã bị lừa gạt gì hay sao? Không có mà.”
“Thím ba mới vừa rồi còn chê bai bạn trai của tôi, ý nói tôi chắc chắn là bị lừa gạt rồi, chẳng lẽ đây không phải là lời nói đâm vào trong lòng của tôi hay sao, thím ấy có thể nói còn tôi nói lại thì không thể được à?”
“Phiền các người đừng có ngụy trang là bộ dạng vì tốt cho người khác nữa, quơ tay múa chân có lý chẳng sợ, dù sao tôi không cần cái loại mà gọi là tốt cho tôi này đâu.” Cô ấy thật sự cảm thấy loại người vì tốt cho người khác này rất buồn cười.
“Con!” Thím ba Nguyễn giận đến xanh cả mặt.
Bà ta vừa mới chuẩn bị mắng Nguyễn Kiều, ông cụ Nguyễn đã đặt ly trà nặng nề lên trên bàn: “Đủ rồi, có một chút chuyện nhỏ có cái gì để mà ồn ào chứ.”
“Nguyễn Thần, con cảm thấy như thế nào?” Ông ta nhìn về phía đứa cháu trai mà ông ta xem trọng nhất, cũng chính là anh trai ruột của Nguyễn Kiều để hỏi.
Nguyễn Thần cười trả lời: “Con cảm thấy chỉ cần em gái hạnh phúc là được, gia thế gì đó cũng không quan trọng, huống chi con đã gặp Cố Yến mấy lần, con cũng cảm thấy cậu ta không giống với loại người mà ông nội mọi người nghe được như vậy đâu.”
“Hơn nữa Kiều Kiều quả thật không cần người khác ra chiều bài vì tốt cho em ấy đâu, nói chút phán đoán cực đoan, dù sao bây giờ cũng chỉ là lời đồn đãi, cũng không thể chứng minh được Cố Yến chính là muốn lừa gạt Kiều Kiều.” Anh ta cảm thấy em gái nổi giận cũng là chuyện tốt.
Trước đó thím ba đã tẩy não mẹ cô ấy bằng những ý niệm đó, anh ta nghe cũng ngấm, chính bà ta cũng bởi vì quan hệ thông gia không tốt không hạnh phúc, tại sao còn muốn để cho em gái của anh ta vì cái gọi là môn đăng hộ đối này để đi kết thông gia chứ.
“Được thôi, tình cảm của tôi hảo tâm hảo ý như vậy ngược lại là sai rồi, vậy thì chúng ta cứ chờ xem đi, tương lai các người đừng có hối hận là được.” Thím ba Nguyễn hừ lạnh một tiếng, trực tiếp rời khỏi.
Nguyễn Hàm thấy vậy cũng vội vàng đi theo.
Sau khi lên lầu, cô ta khuyên: “Mẹ, Kiều Kiều đã rơi vào lưới rồi, cho nên mới không chịu được những lời không tốt của người khác về Cố Yến, mẹ đừng nóng giận.”
Thím ba Nguyễn cười nhạt: “Mẹ mới lười tức giận, mẹ sẽ nhìn xem nó bị người ta lừa gạt làm sao, cuối cùng cũng sẽ khóc lóc quay về nhà.”
“Con cũng đừng có học theo nó, mẹ đã giúp con xem thử những người thừa kế của mấy nhà môn đăng hộ đối rồi, qua một thời gian nữa con đi xem mắt thử một chút đi, tìm một người có thể trợ giúp cho con nhất.” Bà ta nói một cách thành khẩn nhìn về Nguyễn Hàm.
Trong lòng Nguyễn Hàm có chút phức tạp, có điều là rất nhanh đã lập tức gật đầu một cái nói: “Được!”
Dưới lầu, ông cụ Nguyễn nhìn Nguyễn Kiều mở miệng nói: “Chuyện của những người trẻ tuổi các con, chúng ta cũng không nhúng tay vào, chỉ cần con cảm thấy vui vẻ là được.”
Nếu cháu trai cũng cảm thấy Cố Yến đó không phải là người như vậy, thì ông ta cũng tạm thời tin tưởng một lần.
Nghe nói như vậy, lúc này Nguyễn Kiều mới nở ra một nụ cười: “Cảm ơn ông nội, con biết rồi.”
Ông cụ cũng đã nói như vậy, cha Nguyễn mẹ Nguyễn cũng đều là hy vọng con gái vui vẻ, cho nên cũng không có phản đối nữa.
“Anh, cảm ơn anh nhiều!” Đợi sau khi những người lớn khác rời đi, Nguyễn Kiều lập tức đi đến bên người Nguyễn Thần nói.
Nguyễn Thần xoa xoa tóc của cô ấy rồi nói: “Chỉ cần em thích và vui vẻ là được rồi.”
Đại học Thanh Hoa
Cố Yến đi đến thư viện tìm một chút tài liệu rồi trở về nhà trọ, lập tức nghe được bạn cùng phòng nói những chuyện nói bóng nói gió ở truyền ở bên ngoài nói một lần.
Quan hệ của cậu ấy với ba người bạn cùng phòng cũng rất tốt, đối phương cũng là ý tốt nên mới nhắc nhở.
Sau khi nghe xong cậu ấy rất im lặng, cũng không biết tại sao mấy người này lại nhàm chán đến như vậy, đem cậu ấy biến thành trai phượng hoàng muốn lừa gạt cô gái nhỏ, cậu ấy cảm thấy bản thân mình cũng không có giống như vậy đâu!
Nếu so về gia thế, nhà họ Nguyễn mặc dù được coi như là nhà giàu có hạng hai, nhưng so với nhà họ cố thì thật sự kém xa.
Trước đây cậu ấy muốn hoàn cảnh đi đến học đại học càng đơn giản, cho nên cũng không có tiết lộ thân phận bối cảnh, quần áo giày dép ở trường học cũng đều cố ý mua giống với các bạn cùng phòng, là lập tức kéo gần mối quan hệ lại một chút.
Ai có thể nghĩ rằng cái này lại trở thành điều kiện gia đình của cậu ấy thành hạng phổ thông, lại lên chức trở thành trai phượng hoàng cặn bã muốn nhờ kề cạnh bạn gái.
Đối với những lời đồn đãi chuyện nhảm vô căn cứ này cậu ấy cũng không thèm để ý, chỉ cần Nguyễn Kiều không bị ảnh hưởng là được.
Cậu ấy cũng không phải là cố ý giấu giếm bạn gái, mà là do đối phương đến bây giờ cũng không có hỏi qua chuyện trong nhà của cậu ấy, nên cậu ấy vẫn chưa nói.
Cậu ấy chuẩn bị hai ngày này tìm thời gian nói chuyện với Nguyễn Kiều một chút, dù sao thì hai người yêu nhau cũng phải tin tưởng lẫn nhau, cậu ấy cũng tin tưởng bạn gái mình không phải là loại người sẽ tin vào những tin đồn nhảm đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận