Thập Niên 70: Cô Nàng Pháo Hôi Cực Phẩm

Chương 524: Lục Thảo cũng chuẩn bị về nhà mẹ đẻ ở 2

“Chú ba thật sự càng lúc càng lợi hại.” Trương Thục Vân cười tươi như hoa nở.
Tối hôm qua thức đêm vác một đống thứ về nhà, suy cho cho cùng tuổi tác cũng lớn rồi, chân cũng không nhanh nhẹn.
Tâm trạng của mẹ Lục không tốt, mặt mày nhăn nhó: “Lợi hại có ích lợi gì? Đều bị người không có lương tâm ăn hết, ăn ăn ăn, chỉ biết ăn, trong mắt chỉ nhớ thương chút đồ này.”
Trương Thục Vân bị chửi quen rồi, ngược lại còn cười: “Mẹ, mẹ đừng nổi nóng, con đi nấu cơm đây.”
Lục Giai Giai ăn xong bữa sáng mới đi làm.
Cách hai, ba ngày, Lục Thảo lên núi đào rau dại mới biết Lục Giai Giai đã về nhà mẹ đẻ ở, khi cô ta băng qua đường còn cố tình quan sát một chút.
Lục Giai Giai ngồi trong sân, Lục Viên đang dựa vào lòng cô làm nũng, trong tay còn cắn một cái bánh quy nhỏ.
“Em gái, một lúc nữa ăn cơm nhé.” Trịnh Tú Liên lên tiếng gọi: “Trên bàn có trà ấm, gần đây không phải cổ họng em khô sao? Chị ngâm ít củ cải cho em đấy.”
“Em biết rồi, cảm ơn chị hai.” Lục Giai Giai xoa cái đầu nhỏ của Lục Viên, định vào nhà bếp ăn cơm.
Lục Thảo nhìn nhà bác gái cả Lục mà nảy ra suy nghĩ.
Lục Giai Giai có thể về nhà mẹ đẻ ở, vậy tại sao cô ta không thể về nhà mẹ đẻ ở?
Có anh trai và chị dâu chăm sóc, cô ta cũng có thể giảm nhẹ không ít áp lực.
Lục Thảo về đến nhà đã nhắc đến chuyện này với Châu Văn Thanh, ngay cả rau dại trong gùi cũng mặc kệ: “Hay là chúng ta cũng về nhà mẹ đẻ em ở đi, dù sao anh cũng là thanh niên trí thức, ở đây không có nhà cửa cố định, về nhà mẹ đẻ cũng hợp tình hợp lý.”
“Hơn nữa sau khi chị cả gả ra ngoài, căn phòng đó của em vẫn luôn là của một mình em ở, hai chúng ta vào đó ở là vừa vặn, tủ bàn gì đó đều có hết, quá tiện lợi.”
Châu Văn Thanh nhìn Lục Thảo, cảm thấy đầu óc cô ta có vấn đề.
Nhưng trải qua chuyện mấy hôm trước, anh ta đã phát hiện ra bí mật của Lục Thảo.
Cô ta vẫn luôn lấy Lục Giai Giai ra để so sánh, Lục Giai Giai có gì thì cô ta cũng muốn có, hơn nữa không cho phép bất cứ người nào nói cô ta không bằng Lục Giai Giai.
Anh ta cố ý hờ hững bảo: “Mẹ cô có thể cho cô về nhà ở sao? Cô nhìn Lục Giai Giai xem, mẹ cô ấy chiều chuộng cô ấy, ép anh trai và chị dâu bên dưới đều phải nghe lời hết, nhưng mẹ cô thì sao? Chiều anh trai chị dâu chứ hoàn toàn không thương cô, làm sao chúng ta có khả năng về đó ở được? Đừng nghĩ nữa, cô hoàn toàn không so được với Lục Giai Giai đâu.”
“Anh nói linh tinh.” Lục Thảo giậm chân: “Mẹ em cũng rất thương em, còn nữa, em vẫn luôn ở trong căn phòng đó, đó chính là phòng của em, về đó ở thì đã làm sao? Cùng lắm về đến nhà chúng ta làm thêm ít việc, giao lương thực lên, bọn họ làm sao có thể không bằng lòng được?”
“Cô từ bỏ ý định này đi thì hơn.” Châu Văn Thanh thở dài một tiếng: “Nghĩ kỹ lại đi, cô cũng không kém Lục Giai Giai bao nhiêu, chỉ là mẹ ruột kém hơn một chút, nếu như mẹ cô thương cô hơn chút xíu, còn không phải cô cũng được hưởng phúc như Lục Giai Giai sao? Đáng tiếc cô không đủ thời vận, không gặp được người mẹ ruột giống như mẹ Lục, mẹ cô chắc chắn không bằng lòng cho chúng ta vào ở đâu.”
Lục Thảo tức váng cả đầu, cô ta thở hổn hển: “Hôm nay em nhất định phải về ở được mới thôi, dựa vào cái gì Lục Giai Giai có thể về nhà mẹ đẻ ở, còn em không thể về nhà mẹ đẻ?”
Nhà họ Lục ăn xong cơm trưa, vừa nằm xuống giường ngủ thì nhà bên truyền tới tiếng chửi mắng chói tai.
Lục Giai Giai vừa thiu thiu ngủ cũng giật mình tỉnh giấc.

Lục Giai Giai ngồi dậy nghe ngóng cẩn thận, là tiếng giận dữ của bác gái cả Lục, cô không muốn tham gia vào chuyện của thế hệ trước phòng cả nhà họ Lục nên trở mình tiếp tục ngủ.
Nhưng sự việc càng lúc càng ầm ĩ, Lục Thảo cùi không sợ lở, rất nhanh đã thu hút rất nhiều thôn dân tới đây.
Lục Giai Giai đã gần ngủ rồi thì cửa bị gõ vang, có thôn dân gõ vang cửa lớn nhà họ Lục.
“Ai đấy, đòi mạng à!” Mẹ Lục xốc chăn lên, trừng mắt, căng da mặt đi ra ngoài.
Người đàn bà đó vốn mang theo suy nghĩ xem náo nhiệt nhưng vừa nhìn thấy vẻ mặt nặng như chì, sát khí đùng đùng của mẹ Lục đã vội rụt cổ lại, trên mặt là nụ cười lấy lòng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận