Thập Niên 70: Cô Nàng Pháo Hôi Cực Phẩm

Chương 551: Về nhà ở

“Chết rồi à? Tốn nhiều tiền lắm mới mua được đấy!” Lục Thảo nhanh chóng chạy lên.
Bây giờ quan hệ của bọn họ với người trong thôn không tốt nên mua năm con gà con đắt hơn người khác mua vài xu, không ngờ mới qua mấy ngày đã chết ba con rồi.
Lục Thảo đẩy vai Châu Văn Thanh: “Rốt cuộc anh chăm sóc kiểu gì đấy?”
Châu Văn Thanh tức điên: “Cô còn hỏi tôi? Nó chết thế nào làm sao tôi biết? Cuộc sống này không có cách nào sống hết.”
Châu Văn Thanh cảm thấy bây giờ áp lực của mình vô cùng lớn, trong bụng Lục Thảo còn có một đứa con, mà anh ta thì sao, từ sau khi kết hôn với Lục Thảo cũng chưa từng cảm thấy thoải mái.
Hiện giờ đói đến mức mặt mày vàng vọt, tối qua còn lạnh cóng cả người, giặt quần áo đến buốt cả tay.
Rốt cuộc là sống cái cuộc sống gì đây?
Tiết Ngạn vừa đến nhà họ Lục đã đi thăm Lục Giai Giai trước, qua hai ngày nữa sẽ vào tháng mười hai, thời tiết càng lúc càng lạnh, thi thoảng có gió thổi qua, phả vào mặt làm đau rát.
Lục Giai Giai thấy áo bông của Tiết Ngạn vẫn chưa kịp làm xong nên rất vội.
Vì vội làm, cô còn giục chị cả và chị hai giúp mình may áo bông, tổng cộng hai cái, mỗi người hai đồng.
Cô cũng may quần bông theo, bây giờ đang nằm trong chăn may gấu quần, Tiết Ngạn đi vào đóng cửa lại.
“Sao còn may mấy thứ này nữa?” Tiết Ngạn ném vải ra ngoài.
Lục Giai Giai lại tức thở hổn hển kéo lại, ngón tay trắng nõn nắm chặt không buông: “Em chán quá, vừa vặn có thể giết thời gian.”
Cô hỏi: “Liệu trời này có tuyết rơi không nhỉ?”
“Ừm, nghe ý của cha thì qua khoảng một tuần nữa bên trên sẽ phát than đá, mỗi hộ gia đình không nhiều, nhưng miễn cưỡng có thể qua mùa đông.” Tiết Ngạn đè thấp giọng nói: “Hôm qua anh định lên thị trấn một chuyến, hôm nay thời tiết càng ngày càng lạnh, đồ có thể bán càng lúc càng nhiều, em có muốn gì không?”
Lục Giai Giai lắc đầu: “Em không cần gì cả, anh xem cha với ba mẹ có gì cần mua thì mua một ít là được.”
Tiết Ngạn đi ra ngoài cửa, pha một bát sữa mạch nha cho Lục Giai Giai.
“Uống một bát này trước đi, đợi ăn cơm anh sẽ gọi em sau.” Tiết Ngạn đặt bát lên tủ đầu giường, anh thấp giọng bảo: “Anh ra ngoài làm việc, có chuyện gì thì gọi anh.”
Tiết Ngạn rất siêng năng, củi và nước của nhà họ Lục trên cơ bản đều đầy đủ, mấy anh em trong nhà cũng khâm phục anh, cũng không biết sức nhiều như vậy ở đâu ra nữa.
“Tiết Ngạn, con mang mấy thứ này qua cho cha con đi, ông ấy lớn tuổi rồi, nên ăn uống tốt một chút, còn nữa, Giai Giai cũng không dùng tới được.” Mẹ Lục lấy cái gùi mà hôm đó cha Tiết mang tới ra.
“Mẹ cũng biết ý của cha con cho nên đã lấy ra một ít, sữa mạch nha thì mẹ để lại, chút ít thịt đó mẹ cũng để lại nốt, đến khi đó nấu rồi mang qua cho cha con.”
Mẹ Lục nói đến đây lại không kiềm chế được mà than thở: “Cha con nấu cơm thật sự khó ăn lắm, thịt này đưa về cho ông ấy thì hỏng hết, mẹ cũng không mê gì chút thịt này của ông ấy, đợi nấu xong sẽ mang qua cho ông ấy.”
“Con nói xem sao ông ấy nấu cơm lại khó ăn như thế chứ? Mấu chốt là ông ấy còn cảm thấy mình nấu cũng được, đúng là nhân tài.”
Tiết Ngạn: “…”
Anh vâng một tiếng, thật ra cái hôm về nhà đó anh đã đưa đồ cần dùng trong nhà cho cha Tiết rồi.
Anh lấy một tấm vải phủ lên trên, sau đó đi về nhà họ Tiết.
Hai tuần đằng đẵng Lục Giai Giai đều nằm trên giường, ngày nào không phải sữa mạch nha thì chính là canh trứng gà, thịt cũng chưa bao giờ thiếu, dưỡng đến mức làn da càng trắng hơn.
Bác sĩ phòng khám đi qua thăm bệnh: “Giữ được thai rồi, không có trở ngại gì lớn, vẫn là người trẻ tuổi khỏe mạnh, sau này chú ý nhiều hơn là được.”
Tiết Ngạn đội tuyết đưa bác sĩ về.
Hôm qua trong thôn có tuyết rơi dày, đến sáng hôm nay đã ngập đến cổ chân.
Cũng may hai ngày trước đã may xong áo bông cho Tiết Ngạn, vừa vặn hôm nay có thể mặc.
Mà áo bông của cha Tiết và Tiết Khiêm Tiết Dương, Lục Giai Giai trực tiếp kêu Tiết Ngạn lên thị trấn mua.
Cô thật sự không có sức đâu làm nhiều như thế, mà chị dâu trong nhà cũng phải làm áo bông cho chồng và con mình nữa.
Tuyết rơi rồi, Lục Giai Giai rúc trong chăn càng không muốn cử động hơn, khi tỉnh táo thì đọc sách, buồn ngủ thì ngủ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận