Thập Niên 70: Cô Nàng Pháo Hôi Cực Phẩm

Chương 583: Chồng ơi đừng giận mà 1

“Nhà thằng cả, mau đi bưng bát canh nóng tới đây.” Bác gái cả Lục phân phó với người nhà.
Nhưng qua vài giây hoàn toàn không có người nào đáp lời, bà ta quay đầu nhìn, chợt hiểu ra đồng thời cũng hơi lúng túng.
“Để con đi.” Anh hai đi vào nhà bếp, rót một bát nước nóng rồi cầm thêm một cái bánh nữa vào.
Những thứ khác anh ta cũng không lấy ra được, lương thực trong nhà đều được khống chế nghiêm ngặt, cũng chỉ có đón tết mới có thể miễn cưỡng ăn no, cháo loãng gì đó đều đã bị ăn sạch hết rồi.
Anh hai đi vào phòng: “Mẹ, chỉ có mấy thứ này thôi, gọi em dậy hay là đợi con bé tự dậy đây?”
Bác gái cả Lục đụng vào trán Lục Thảo: “Mẹ đút cho nó ít nước nóng trước, con đi tìm bác sĩ trong thôn tới đây đi, xem tình hình nó thế nào rồi.”
Anh hai vừa mới đi không bao lâu thì Lục Thảo mơ hồ mở mắt, miệng cô ta lẩm bẩm: “Đói, đói quá…”
Cô ta nhìn xung quanh, mắt nhìn chằm chằm vào cái bánh bên cạnh rồi với tay tới gặm, không thèm nhai mà nuốt luôn, nghẹn đến mức sắc mặt xanh mét.
Bác gái cả Lục nhanh chóng đưa một bát nước qua cho cô ta, bà ta lạnh mặt bảo: “Ăn chậm một chút.”
Lục Thảo chợt òa khóc: “Mẹ, con biết lỗi rồi, sớm biết thế này con đã không gả cho Châu Văn Thanh…”
Trời vốn đã lạnh, cô ta vừa bật khóc là mắt nước mũi đã tèm nhèm cả, bác gái cả Lục vuốt mặt, không đáp lại lời cô ta mà chỉ nói: “Ăn cơm trước đi!”

Buổi tối, Tiết Ngạn hâm nóng cơm canh rồi dẫn Lục Giai Giai tới nhà họ Tiết ăn cơm tối.
Lục Giai Giai nhiều lần muốn nói lại thôi, cuối cùng cắn răng, cắm đầu nói ra: “Tiết Ngạn, em nói với anh trước nhé, em không muốn ăn cơm cha nấu đâu!”
Tiết Ngạn quay đầu, anh vẫn chưa biết một khoảng thời gian trước Lục Giai Giai đã trúng trà độc rồi.
Thật ra anh cũng không muốn để cô ăn cơm mà cha Tiết nấu, thấp giọng bảo: “Hôm nay anh nấu xong thức ăn mang qua đó chỉ là hình thức, cơm mà cha nấu quả thật không dễ ăn, em chỉ cần ăn món chúng ta mang tới là được.”
“’Đúng ha.” Lục Giai Giai thở phào một hơi nhẹ nhõm: “Nếu cha gắp đồ ăn cho em, anh phải giúp em cản đấy.”
Bằng không cô sẽ nôn mất.
Cô ăn cơm rất ít khi có thể nôn ra, lần trước chỉ nhai một miếng rau xanh đã xuất hiện một loạt phản ứng sinh lý rồi.
Tiết Ngạn thấy bộ dáng sợ rụt cổ của Lục Giai Giai, khóe môi hơi nhếch lên: “Yên tâm, sẽ không để em ăn đâu.”
“Cha sẽ không giận chứ?”
“Không.”
Lục Giai Giai mỉm cười lại gần Tiết Ngạn: “Cơm cha nấu thật sự rất khó ăn, lần trước rau xanh bỏ rất nhiều muối, còn có một vị khét nữa, dù sao em cũng không biết nên nói thế nào, thật sự vô cùng đáng sợ.”
“Em đã từng ăn cơm cha nấu rồi sao?” Tiết Ngạn sững sờ.
“Ừm, từng ăn một lần rồi, em sợ quá chạy luôn.”
“… Sau này không được phép ăn nữa.” Tiết Ngạn thấp giọng: “Anh cũng cảm thấy cha nấu vô cùng khó ăn.”
Bọn họ như vậy liệu có tính là nói xấu sau lưng cha Tiết không?
Lục Giai Giai lại gần Tiết Ngạn, nghĩ hay là lùi một bước, nếm thử một miếng cho người già vui vẻ.
Nhưng lời đến bên miệng có thế nào cũng không thốt ra được, cô sợ mình sẽ nôn trước mặt mọi người giống như lần trước.
“…” Cô có tội.
Lục Giai Giai vừa đến nhà họ Tiết, Tiết Dương đã chạy ra: “Cha nói tối nay anh cả với chị dâu về ăn cơm, em đã đợi lâu lắm rồi đó.”
Tiết Dương vẫn là tính cách thích ăn đó, Tiết Ngạn bưng thịt hầm trong nồi đất ra ngoài, sau đó lại lấy một phần canh ra.
Cha Tiết phất tay: “Đừng vội đừng vội, hôm nay cha nấu thịt kho tàu cho mấy đứa, làm vô cùng nghiêm túc, ngon hơn lần trước rất nhiều.”
Ông ta vội vàng chạy vào nhà bếp bưng một đĩa thịt ra, quả thật không đen như lần trước nhưng cũng không đỏ gì cho cam.
Hình như… cũng không khiến người có khẩu vị cho lắm.
Tiết Dương và Tiết Khiêm: “…”
Lục Giai Giai dịch người đi, đồng thời cười ngoan ngoãn với cha Tiết.
Cha Tiết bước tới thấy thịt mà Tiết Ngạn mang tới rồi lại nhìn thịt trong đĩa của mình, cũng ngại kêu Lục Giai Giai nếm thử nên dứt khoát vỗ một cái vào gáy Tiết Dương: “Con ăn trước đi, nếm thử xem vị thế nào? Có chỗ nào không ngon thì nói với cha một tiếng, lần sau cha sẽ cải tiến.” Cha Tiết đặt đĩa thịt kho tàu tới trước mặt Tiết dương.
Tiết Dương: “…”

Bạn cần đăng nhập để bình luận