Thập Niên 70: Cô Nàng Pháo Hôi Cực Phẩm

Chương 635: Chụp ảnh toàn gia đình chân chính 4

“…” Bà đỡ nhìn người đàn ông cao lớn trong sân này rồi lại nhìn tiền trong tay mình, cơn buồn bực trong lòng lập tức tan biến, bà ta đi vào nhà.
Tiết Ngạn đi theo sau bà ta, bà đỡ chặn anh ở ngoài cửa: “Các cậu đừng vào, ở bên ngoài đợi đi.”
Mẹ Lục đi tới: “Bà xem có phải sắp sinh rồi không?”
“Tôi nói bà chị này, chị đã sinh năm đứa rồi, con dâu chị cũng sinh nhiều con như thế, chị cũng từng đỡ đẻ cả rồi sao còn luống cuống như thế chứ.” Bà đỡ vén chăn lên nhìn, cười bảo: “Cũng là một người có phúc, mở nhanh hơn người khác.”
Cơn đau đẻ của Lục Giai Giai bắt đầu giảm nhẹ, cô ăn mấy quả trứng trần, lại uống một bát nước đường đỏ, vừa thở phào một tiếng thì cơn đau lại bắt đầu.
Lần sau đau hơn lần trước, trước mắt cô bị mồ hôi thấm đẫm đến mờ nhòe, sự dày vò lớn nhất cả đời này của cô chỉ sợ là sinh con.
Đau đến cuối cùng, Lục Giai Giai ngày thường ngoan ngoãn thậm chí đã chửi tục: “Thằng… thằng oắt con… mau ra ngoài… Á!”
Mới đầu Tiết Ngạn còn đi qua đi lại trong sân, cuối cùng ngồi xổm xuống, cả người anh cứng ngắc, mỗi khi Lục Giai Giai kêu một tiếng, xương bàn tay anh đều gồ lên.
Sau bốn tiếng, cuối cùng cô cũng đẻ xong.
“Oa oa oa!” Đứa trẻ vừa ra đời đã gân cổ lên khóc.
Bà đỡ lau mồ hôi trên mặt: “Con gái bà là đứa có phúc quá, đẻ con nhanh hơn nhà người khác nhiều, bớt phải chịu tội bao nhiêu.”
Trương Thục Vân thành thạo lau người đứa bé, sau đó bọc lại bằng cái khăn nhỏ đã chuẩn bị từ trước.
Mẹ Lục thì lại lau người cho Lục Giai Giai, vừa sinh con xong cô đã ngất xỉu, sức cũng đã dùng hết.
Trương Thục Vân đi tới: “Mẹ, mẹ nhìn này…” cháu ngoại trai.
Mẹ Lục nổi điên: “Nhìn cái mẹ gì, bà đây đang nhìn con mình, không rảnh nhìn nó!”

Bây giờ Lục Giai Giai thê thảm hơn bất cứ khi nào, tháng tám đang nóng, áo dính lên người, tóc cũng ướt nhẹp, có vài sợi dán lên gò má, màu môi ngược lại tươi hơn, nhưng là bị cắn đến bật máu.
Mắt mẹ Lục đỏ hoe giúp Lục Giai Giai lau môi, lại dùng nước nóng lau người cho cô.
Bà ta biết Lục Giai Giai sợ nóng, lại ngại mồ hôi nóng không thoải mái.
Đứa bé chỉ khóc vài tiếng sau khi chào đời, sau đó lại ngoan ngoãn nằm bàn tay nhỏ nằm yên, nghe được tiếng của mẹ Lục lại bắt đầu khóc to.
Mẹ Lục phát bực vì ồn ào: “Đi qua bên đó đi, ra phòng khách cho mấy người đó nhìn, đừng để nó khóc ở đây.”
Trương Thục Vân: “…”
Cô ta đi qua bên cạnh, bà đỡ lau tay đi ra khỏi phòng ngủ, mở cửa phòng tây, gấp tay lại: “Thật sự chúc mừng mọi người nhé, con bé Lục sinh một đứa con trai, khóc vô cùng vang, vừa nhìn đã biết có phúc rồi.”
Tiết Ngạn đưa bà đỡ ra ngoài, sau đó lại vội vàng đi vào trong.
Trong phòng có mùi máu tanh nhẹ, trong chậu nước nóng bên cạnh còn có ít máu, Trịnh Tú Liên đang dọn dẹp.
Tiết Ngạn dừng bước chân, cuối cùng cứng ngắc bước từng bước tới, đôi mắt đen của anh rất tối tăm, nhìn Lục Giai Giai đã ngất xỉu không biết phải phản ứng thế nào.
“Cô ấy thế nào rồi ạ?” Ngón tay của Tiết Ngạn siết lại, giọng nói khàn đặc.
Mẹ Lục thấy sắc mặt của Tiết Ngạn trắng bệch, bĩu môi nhưng không nói lời khó nghe: “Vừa mới sinh con nên ngất xỉu, qua một lúc nữa sẽ tỉnh thôi.”
Bà ta nhường vị trí cho anh: “Mẹ đi làm ít đồ ngon, con ở đây với con bé, đúng rồi, lát nữa còn phải ép bụng, rất đau, con ở bên cạnh an ủi con bé thêm.”
Bên ngoài có một đống đàn ông, bọn họ cũng không thể vào phòng thăm Lục Giai Giai mà chỉ có thể ở trong phòng khách nhìn thằng cu vừa mới chào đời.
Nó nhắm mắt, cũng không khóc, hai bàn tay nhỏ giơ lên để hai bên cái đầu nhỏ, thi thoảng lại nhúc nhích người.
Mấy người đàn ông trưởng thành liếc mắt nhìn vào bên trong bị ngăn rèm rồi lại liếc mắt nhìn cục tròn mềm mại này, sau đó đưa mắt nhìn nhau.
“…” Trương Thục Vân nói với cha Tiết và cha Lục: “Bác trai, cha, hai người xem đứa bé mà em gái sinh lớn lên đáng yêu bao nhiêu.”
Cha Tiết không nhịn được mà đi lên, ông ta nhìn đứa trẻ.
Em bé vừa mới sinh quả thật không nhìn ra được đẹp xấu gì, vì đều xấu.
Cha Lục nhìn chằm chằm vào phòng ngủ, liếc mắt nhìn đứa bé rồi thu lại tầm mắt.
Tuy rằng vợ bảo con gái không có trở ngại gì lớn nhưng ông ta vẫn lo lắng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận