Thập Niên 70: Cô Nàng Pháo Hôi Cực Phẩm

Chương 759: Có thể thi đỗ đại học thủ đô sao?

Ánh mắt của Tiết Ngạn quá dọa người, giữa trời nóng bức vậy mà Châu Văn Thanh lại cảm thấy lòng bàn chân lạnh toát, anh ta lùi lại một bước, giọng run lên: “Vừa rồi tôi đang nói với Lục Giai Giai về anh, anh cũng xem điểm rồi, ngược lại tôi muốn biết anh có đỗ đại học hay không?”
Anh ta chỉ muốn đả kích Tiết Ngạn, Châu Văn Thanh muốn cho Lục Giai Giai hiểu rõ lúc đầu không chọn anh ta chính là một quyết định hối hận.
Một cô gái cho dù có học lực cao đến đâu nhưng chồng cô mà không có bản lĩnh thì vẫn thất bại cả thôi.
Châu Văn Thanh nhìn chằm chằm vào Tiết Ngạn, đợi anh trả lời.
“Đỗ rồi.” Con ngươi màu đen của Tiết Ngạn lại nhìn về phía Lục Giai Giai, khóe mắt hơi nhếch lên.
Vẻ mặt muốn được khen ngợi.
Đôi mắt của Lục Giai Giai sáng ngời: “Thật sao?”
Cô chạy tới trước mặt Tiết Ngạn, ngẩng mặt lên, đôi mắt to sáng lấp lánh: “Có thể thi đỗ đại học thủ đô sao?”
Tiết Ngạn gật đầu.
Lục Giai Giai kích động đến mức đầu óc trống rỗng, cánh tay trắng nõn không tự chủ được mà ôm cổ Tiết Ngạn.
Tiết Ngạn cúi đầu.
“Anh thật đúng là đối tượng lợi hại nhất, lợi hại nhất trên đời này, Tiết Ngạn, em thích anh lắm.” Lục Giai Giai vui không tả nổi.
Bọn họ có thể cùng nhau lên thủ đô học, không cần tách ra nữa.
Giọng nói lạnh lùng của Tiết Ngạn khó giấu nổi niềm vui: “Ừm.”
“Tiết Ngạn, chém gió cũng không thể chém như vậy được đâu? Anh cũng không sợ bị người khác cười cho thối mũi à.” Châu Văn Thanh lớn tiếng hô với vẻ khó tin.
Vì anh ta hô lên cái tên này nên một số trí thức đều nhìn qua.

Các thí sinh liếc qua liếc lại giữa Tiết Ngạn và Châu Văn Thanh.
“Vừa rồi nghe thấy có người gọi Tiết Ngạn, hai người bọn họ ai là Tiết Ngạn.”
“Không biết.”
Châu Văn Thanh không tin, Tiết Ngạn có thể thi đỗ đại học đã là ông trời hiển linh rồi, nhưng đối phương lại còn nói mình có thể thi đỗ đại học thủ đô nữa chứ, đồ ngu cũng không tin.
Anh ta vừa định lên tiếng thì có một trí thức nữ đi đến bên cạnh anh ta.
Cách ăn nói của cô ta rất lễ phép: “Có thể mạo muội làm phiền anh một chút không?”
Trong lòng Châu Văn Thanh thoáng kích động, lẽ nào anh ta thi đỗ trường đại học tốt, mấy người này nhận ra nên bắt đầu nịnh nọt anh ta sao?
Châu Văn Thanh hất cằm với Lục Giai Giai: “Được chứ, tôi biết nhất định sẽ nói cho cô.”
Lục Giai Giai không rảnh để ý đến anh ta, bây giờ cô đang chìm đắm trong sự kích động, ra sức thấp giọng khen Tiết Ngạn: “Em biết anh có thể thi đỗ mà, chồng Tiết Ngạn, anh thật sự vừa thông minh vừa lợi hại.”
“Ừm.” Tiết Ngạn được dỗ mà trong lòng nở hoa tùm lum, nếu có tai thì đã sớm vểnh lên rồi.
Tay anh sờ vào eo Lục Giai Giai, nếu không phải xung quanh có nhiều người như thế thì Tiết Ngạn đã sớm bế người lên.
Chung quanh ồn ào vô cùng, Châu Văn Thanh thấy Lục Giai Giai hoàn toàn không thèm liếc mắt nhìn anh ta lấy một cái mà tức đến nghiến răng nghiến lợi: “Cô nói đi.”
“Đồng chí Tiết, có thể cho tôi xem ghi chép của anh được không? Tôi biết tôi có hơi đường đột nhưng tôi thật sự rất cần nó.” Trí thức nữ này nói rồi lại hơi muốn khóc.
Cạnh tranh quá lớn, một năm này cô ta lại không thi đỗ. Đồng chí Tiết này thi đỗ được điểm cao như vậy, ghi chép của anh chắc chắn có thể giúp cô ta tăng thành tích vào năm sau.
Vẻ mặt đắc ý của Châu Văn Thanh sững sờ: “Cô gọi tôi là gì?”
“Đồng chí Tiết, không, ngài Tiết Ngạn.” Trí thức nữ đổi cách gọi tôn trọng hơn: “Tôi có thể xem ghi chép của anh được không, cầu xin anh.”
“Cô cần ghi chép của Tiết Ngạn, cô bị điên à?” Châu Văn Thanh cười với vẻ khó tin: “Cô cần ghi chép của anh ta để làm gì? Ngay cả cấp hai mà anh ta còn không thi đỗ, vậy mà cô lại cần ghi chép của anh ta.”
Giọng của anh ta quá lớn, cuối cùng Lục Giai Giai cũng dời tầm nhìn qua, hai tay cô đan vào nhau, nhìn Châu Văn Thanh với ánh mắt lạnh lùng.
Lúc này trí thức nữ kia cũng phản ứng lại, cô ta nhìn kỹ Châu Văn Thanh: “Anh không phải đồng chí Tiết?”
“Đương nhiên tôi không phải Tiết Ngạn rồi.” Châu Văn Thanh có một dự cảm chẳng lành, anh ta lại cười phá lên: “Làm sao tôi có thể là Tiết Ngạn được? Ngay cả cấp ba mà anh ta còn chưa từng học nữa là, đúng, cho dù anh ta có thi đỗ đại học thì cô cũng không cần phải nịnh bợ xin chữ ký của anh ta đâu.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận