Thập Niên 70: Cô Nàng Pháo Hôi Cực Phẩm

Chương 926: Ngoại truyện Lục Hảo: Nguyện toàn bộ các cô gái đều có thể được đối xử thật lòng 4

“Lớn lên có đẹp mắt hay không cũng không quan trọng, cần mẫn, học lực cao, có thể chịu khổ mới quan trọng, điều quan trọng nhất là có thể chăm sóc tốt cho con và con cái.”
“Con biết rồi.” Dương Phương Kiến nắm chặt ống nghe: “Nhưng hình như sau khi cô ấy kết hôn không muốn ở nhà.”
“Thế có gì đâu, đợi kết hôn rồi, con cái sẽ giữ chân cô ta ngay, phụ nữ mà, mềm lòng nhất, con vừa khóc, không muốn từ chức cũng phải từ chức.”
Lông mày của Dương Phương Kiến lập tức giãn ra: “Cũng đúng, lòng dạ của Lục Hảo rất tốt.”
Bây giờ anh ta thật sự rất thích Lục Hảo.
Lục Hảo từ nhỏ đã suy nghĩ nhạy cảm, lời của Dương Phương Kiến cứ quanh quẩn trong đầu cô không tan.
Cô cố gắng đến bây giờ, tuyệt đối sẽ không có khả năng phí hoài chỉ ở nhà, cô muốn giống như cô út có cuộc sống của mình.
Dương Phương Kiến cũng không nhìn ra được tâm sự của Lục Hảo, anh ta học khoa kiến trúc, vừa thi được bằng kiến trúc đã chia sẻ ngay với Lục Hảo, anh ta nhoẻn miệng cười: “Đến lúc đó anh nhất định sẽ nuôi em với con trai.”
Con trai? Câu nói này như tiếng sấm đánh bên tai Lục Hảo, cô nhếch miệng hỏi: “Bây giờ quốc gia chỉ cho sinh một con, nếu sinh con gái thì phải làm sao?”
Dương Phương Kiến hé miệng, không nói ra được gì.
Trái tim của Lục Hảo lập tức chìm xuống đáy vực, quay người bỏ đi.
So với làm bà chủ gia đình yên phận thì nhất định phải sinh được con trai càng khiến cô không thể chấp nhận được hơn.
Nhưng cô thật sự rất thích Dương Phương Kiến, lúc ngồi yên tĩnh lại rất khó chịu.
Buổi tối, cô gọi điện thoại cho Lục Giai Giai.
Lục Hảo đỏ hoe mắt hỏi: “Cô út, nếu cháu rất thích một nam sinh, nhưng anh ấy hy vọng cháu ở nhà chăm sóc con, hơn nữa, anh ấy cũng càng hy vọng là con trai hơn, vậy cháu nên làm thế nào?”
“Cháu biết, bây giờ rất nhiều người đàn ông đều nghĩ như vậy, thoạt nhìn hình như cũng không có gì sai.”
Lục Giai Giai ở đầu dây bên kia rất tức giận: “Tiểu Hảo, cháu thích cuộc sống mà cậu ta nói sao? Kết hôn với cậu ta, vứt bỏ giấc mơ của cháu, bôi nhọ cố gắng của cháu, còn có con của cháu nữa, cháu muốn để nó giống như cháu sao?”
“Cháu thật sự rất thích anh ấy…”
“Bản thân cháu có bản lĩnh, đàn ông không tốt muốn đổi thì đổi, nếu bản thân cháu tự vứt áo giáp của mình xuống, cho dù anh ta có không tốt đến đâu thì sau này cháu đều phải nhịn.”
“Cháu biết rồi, cháu biết cô út sẽ ủng hộ cháu.” Ánh mắt Lục Hảo chợt kiên định hơn.
Thật ra trong lòng cô đã sớm có đáp án rồi, chẳng qua chỉ cần một người ủng hộ cô thôi.
Chiều ngày hôm sau, cô đi tìm Dương Phương Kiến.
Trong lòng Dương Phương Kiến cũng rất phiền muộn, đi uống rượu với bạn cùng phòng, uống say rồi là cắm đầu phun ra nỗi khổ giấu kín: “Lục Hảo, cô ấy thật sự rất bình thường, tôi nhìn trúng cô ấy là vì học lực của cô ấy tốt nhất, có thể nuôi dạy tốt con cái, cần mẫn siêng năng có thể chăm sóc tốt cho gia đình, không ngờ, tôi đã cố gắng lâu như vậy, vậy mà cô ấy không bằng lòng một cái gì hết, sớm biết thế đã đổi người khác rồi.”
Lục Hảo đứng cách đó không xa, trái tim của cô giống như bị rạch một lỗ, máu chảy ra bên ngoài.
Hóa ra những hành động theo đuổi, những cảm động đó của anh ta đều là giả cả, đều là đang lừa cô, chỉ là vì cô có thể làm người vợ hiền, mẹ hiền đạt tiêu chuẩn.
“Thật ra bây giờ anh có thể đổi một người khác.” Lục Hảo chậm rãi đi tới, lạnh lùng mở miệng.
Dương Phương Kiến lập tức cứng ngắc người, anh ta không dám quay đầu, bản thân anh ta cũng không biết tại sao mình lại hoảng loạn nữa.
“Dương Phương Kiến, anh lấy tình cảm đi lừa người, đúng là buồn nôn, chúng ta chia tay đi, sau này không liên quan đến nhau nữa.” Lục Hảo cười lạnh rồi quay người rời đi.
Cũng may cô phát hiện ra sớm, cũng đủ tỉnh táo, bằng không thật đúng là một trò cười.
Lục Hảo hoàn toàn dấn thân vào việc học, cô cố gắng quên đi phần tổn thương này, Dương Phương Kiến lại hối hận, chạy về theo đuổi lại, nhưng Lục Hảo cũng không quay đầu lại.
Sau khi tốt nghiệp đại học, cô được phân đến tòa án nhân dân.
Năm năm sau, cô kết hôn với một giáo sư đại học, cô và anh ở bên nhau rất thoải mái, anh biết chọc cô cười, ủng hộ công việc của cô, không trọng nam khinh nữ, bầu không khí gia đình rất nhẹ nhàng và hòa hợp.
Năm sau, cô sinh một đứa con gái, thương yêu chiều chuộng cô bé, cũng không để cô bé phải chịu những khổ sở mà cô từng phải chịu.
Dương Phương Kiến cũng kết hôn rồi, anh ta không yêu vợ mình, cho dù anh ta không muốn thừa nhận nhưng trong lòng anh ta lại hiểu rõ, anh ta đã từng yêu Lục Hảo, thẳng đến bây giờ cũng không có cách nào quên được.
Anh ta muốn nhốt cô trong nhà, chỉ làm một người vợ đạt tiêu chuẩn, nhưng cuối cùng lại yêu một cô tự tin và dũng cảm.
Đúng là châm chọc!
Nguyện cho tất cả các cô gái đều có thể được đối xử thật lòng – Lục Hảo.

Bạn cần đăng nhập để bình luận