Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 1053 -




Vệ Dũng Nghị không biết tại sao Tần Thanh Man lại ở thủ đô, cũng không hỏi, cho Tần Thanh Man đầy đủ sự tôn trọng.
Thấy Vệ Dũng Nghị không có ý làm khó mình, Tần Thanh Man thở phào nhẹ nhõm, sau đó lễ phép nói qua lại vài câu, mới cúp điện thoại.
Vệ Lăng đứng ở bên cạnh, bằng thính lực của hắn, có thể nghe thấy rõ Vệ Dũng Nghị đã nói gì.
Đây cũng chính là lý do tại sao hắn không cắt đứt hoàn toàn quan hệ với nhà họ Vệ.
Chu Tĩnh Nhã đối xử không tốt với nguyên chủ, nhưng Vệ Dũng Nghị và những người khác trong nhà họ Vệ đối xử với hắn không tệ, chỉ là Vệ Dũng Nghị quá bận rộn, bận rộn đến không biết nguyên chủ bị Chu Tĩnh Nhã phân biệt đối xử ở nhà.
"Bà xã, chờ việc này xong rồi, chúng ta sẽ trở về đồn Kháo Sơn."
Vệ Lăng nắm tay Tần Thanh Man đi lên lầu, hắn vẫn cảm thấy ở sư đoàn xxx thích hợp với hắn hơn.
“Ừ.” Tần Thanh Man cũng cảm thấy ở đồn Kháo Sơn yên bình hơn.
Sáng sớm hôm sau, một chiếc xe của tổng quân khu đến đón Vệ Lăng.
Vệ Lăng lập được công lớn, đã được ghi vào sổ của quân khu, vì hắn có thể đi, có thể chạy, có thể nhảy, dĩ nhiên quân đội muốn hắn tự mình đến báo cáo, đồng thời phải trao tặng Huân chương Chiến công cho hắn.
Ở bên này, Tần Thanh Man vẫn chưa được chủ tịch gọi đến gặp, cô cũng không vội.
Vệ Lăng đi quân đội, cô dẫn Sở Sở và Tiểu Trịnh đi tham quan Di Hoà Viên*. Di Hoà Viên là công viên mở cửa cho công chúng tham quan sớm nhất ở thủ đô, là một thắng cảnh du lịch nổi tiếng những năm 70.
*Di Hoà Viên (lâm viên cổ điển nổi tiếng Trung Quốc, ở phía Tây ngoại ô Bắc Kinh. Nó nguyên là vườn hoa và hành cung của vua chúa nhà Thanh. Năm 1750 vua Càn Long cho khởi công xây dựng Thanh Y viên ở đây. Năm 1860 bị liên quân Anh Pháp thiêu huỷ. Trước khi Quang Tự lên chấp chính, Từ Hi đã dùng kinh phí hải quân rất lớn để tu sửa lại, năm 1888 đổi tên như ngày nay.
Di Hoà Viên rất lớn, đủ để gia đình Tần Thanh Man du ngoạn cả ngày.
Chờ họ trở lại nhà khách, Vệ Lăng cũng đã trở về.
Vệ Lăng mang về một tin vui, bởi vì Tống Việt Minh, phó tổng tham mưu trưởng quân khu phương Bắc, đã sớm báo cáo công lao của bọn họ lên tổng quân khu, tổng quân khu cũng đã công nhận chiến công của bọn họ.
Ngày mai quân đội sẽ luận công trao thưởng ở khán phòng quân đội, hắn không chỉ được quân đội trao thưởng Huân chương Chiến công, chức vụ cũng sẽ được điều chỉnh.
Lúc này nước ta đã bãi bỏ chế độ quân hàm, việc điều chỉnh chức vụ của Vệ Lăng chính là thăng cấp trong quân đội.
Hai chị em Tần Thanh Man nghe lời Vệ Lăng nói, hưng phấn đến nửa đêm không ngủ được.
Mặc dù bọn họ không biết sau khi điều chỉnh, Vệ Lăng sẽ lên cấp bậc nào, nhưng chắc chắn sẽ cao hơn cấp trung đoàn hiện tại, chức vụ ở địa phương càng cao, thì gia đình bọn họ sống càng tốt, cũng ít bị người ta bắt nạt hơn.
Ngày hôm sau đến rất nhanh, sáng sớm Vệ Lăng lại được đón bằng ô tô, đến tổng quân khu.
Hôm nay Tần Thanh Man và Sở Sở đều không ra ngoài, bọn họ đợi Vệ Lăng trở về.
Trong khán phòng quân đội, không chỉ có Vệ Lăng ở đó, nhóm Tề Quân đi theo hắn làm nhiệm vụ cũng được mời từ bệnh viện đến, sau khi nghỉ ngơi, sức khỏe của mọi người đã bình phục, trừ chiến sĩ bị gãy chân phải chống nạng, thì những chiến sĩ khác đều có thể tự đi lại được.
Trong khán phòng lớn, các quan chức cấp cao trong quân đội đều đến, ngay cả chủ tịch cũng đến.
Huân chương Chiến công trao cho nhóm Vệ Lăng, là do đích thân chủ tịch trao tặng.
Việc được đích thân chủ tịch trao tặng Huân chương Chiến công, nhóm Vệ Lăng đều rất hưng phấn, trừ Vệ Lăng còn bình tĩnh ra, nhóm người Tề Quân đã đỏ bừng mặt, mọi người đều kính trọng nhìn chủ tịch.
"Các đồng chí, vất vả rồi.”
Chủ tịch chào nhóm người Vệ Lăng.
"Đồng chí chủ tịch, bảo vệ đất nước là nhiệm vụ của chúng tôi, không vất vả." Nhóm người Vệ Lăng vội vàng chào chủ tịch, mắt ngấn lệ.
Nhiệm vụ thập tử nhất sinh nào có chuyện không vất vả, nhưng là bởi vì trách nhiệm.
Phương Hồng Quân và Lục Tân Vinh đã hy sinh cũng đến nhận huân chương, Đỗ Hoành Nghị và phó tổng tham mưu trưởng quân khu phương Bắc Tống Việt Minh cầm tro cốt của hai người họ đến.
Trên hộp tro cốt, là Huân chương Chiến công màu vàng chỉnh tề.
"Chào."
Chủ tịch trao Huân chương Chiến công cho nhóm người Vệ Lăng xong, lại chào bọn họ lần nữa. Lần này không chỉ có mỗi chủ tịch chào nữa, tất cả các sĩ quan trong khán phòng đều đứng dậy, chào nhóm người Vệ Lăng.
Bao gồm cả Vệ Dũng Nghị.

Bạn cần đăng nhập để bình luận