Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 1059 - Phiên ngoại 4




Sở Sở còn nhỏ, chắc chắn sẽ ở khu gia đình cùng với họ. Đến lúc phù hợp thì họ sẽ cho mượn căn nhà ở đồn Kháo Sơn.
Nhà ở phải có người mới có nhân khí, càng ở càng mới. Không có người ở thì chỉ cần mấy năm đã có thể bị mục nát biến chất.
"Chị, em nghe theo chị hết."
Sở Sở nghe được cái hiểu cái không nhưng lại tán thành quyết định của Tần Thanh Man.
"Nhà ở đồn Kháo Sơn là nhà của em. Đến lúc đó phải đợi em đồng ý thì chúng ta mới cho mượn được." Tần Thanh Man không có ý định chiếm cứ nhà của nhà họ Tần, dù sao cô cũng không phải là nguyên chủ thật sự.
"Chị, rõ ràng đó là nhà của chúng ta mà. Em có phần thì chị cũng có phần chứ?"
Sở Sở kinh ngạc nhìn Tần Thanh Man, cậu nghe thì cảm thấy hơi khó hiểu.
Tần Thanh Man sửng sốt một lát rồi bật cười, cũng hơi lấy làm kiêu. Cô đã chiếm cứ cơ thể của nguyên chủ rồi thì còn phân biệt lẫn nhau với nguyên chủ gì nữa chứ.
"Đúng, là nhà của chúng ta, chị nói sai rồi. Về sau chúng ta đều có quyền xử trí căn nhà kia." Tần Thanh Man cười với Sở Sở.
"Dạ." Sở Sở gật đầu mạnh, trái tim lơ lửng cũng được đặt lại vị trí ban đầu.
"Chị, nhà của chúng ta lớn thật, lớn như vậy thì chúng ta còn thiếu rất nhiều đồ." Sở Sở hưng phấn lôi kéo Tần Thanh Man đi xem phòng, sói con cũng nhảy nhót đi theo bên cạnh họ.
"Năm ngoái chị đã đặt mua không ít đồ dùng trong nhà của chú An Khang trong đồn rồi. Qua mấy ngày nữa đồ đạc sẽ được chuyển đến, trông nhà sẽ khác hẳn đi." Tần Thanh Man và Vệ Lăng có ý định sửa nhà từ khi chưa có kế hoạch chính thức về việc xây dựng khu gia đình. Họ cũng đã chỉnh một nhóm đồ dùng trong nhà từ lâu.
Trịnh An Khang khéo tay, đồ dùng trong nhà do ông ấy làm ra còn đẹp hơn đồ dùng trong nhà bán ở hợp tác xã cung - tiêu.
"Vậy thì quá tốt rồi. Chị, em có thể chọn phòng trước không?" Sở Sở hưng phấn trừng to mắt nhìn mấy căn phòng ngủ trong nhà mới. Mỗi căn đều rất đẹp, cậu rất thích.
Nghe Sở Sở nói vậy, Tần Thanh Man nhìn về phía Vệ Lăng cách đó không xa.
Vệ Lăng gật đầu.
Bốn căn phòng ngủ trong nhà có kích thước tương đương nhau, cách sắp xếp và bố trí đều như thế. Cậu chọn căn phòng nào cũng không có vấn đề, phòng ngủ chính và phòng ngủ phụ không khác nhau lắm.
Tần Thanh Man thấy Vệ Lăng gật đầu thì nắm Sở Sở tay, nói: "Em thích căn nào thì cứ chọn căn đó."
"Chị, em muốn căn này. Cửa sổ của căn phòng này nhìn ra phía ngoài là có thể thấy đồn Kháo Sơn. Sau này bọn Tam Mộc đến tìm em và Đô Đô chơi thì có thể đứng ở đồn Kháo Sơn buộc dây lưng đỏ lên cây, như vậy em sẽ biết ngay."
Sở Sở đã có dự định từ lâu nên trực tiếp dẫn Tần Thanh Manh đến một căn phòng bên trái. Trùng hợp thay căn phòng này chính là căn phòng Tần Thanh Man chọn cho Sở Sở.
Trần Thanh Man không ngờ Sở Sở và đồng bọn nhỏ ở đồn Kháo Sơn lại có thể dựa vào dây lưng đỏ để truyền tin. Cô chọn căn phòng này là vì cửa sổ lấy ánh sáng rất tốt, hướng về phía đông - nơi mặt trời mọc.
"Vậy căn phòng này sẽ thuộc về em và Đô Đô." Tần Thanh Man trịnh trọng giao quyền sử dụng phòng cho cậu.
"Rõ." Sở Sở đứng nghiêm chào Tần Thanh Man, sói con cũng nhấc chân ngẩng đầu nhìn cô.
"Căn phòng này cho em và nó ở, sát vách phòng ngủ là phòng khách."
Tần Thanh Man định biến hai căn phòng ngủ đối diện thành phòng ngủ của cô và Vệ Lăng. Nhà cũng lớn nên cô muốn thay đổi một chút, làm cho phòng ngủ chính có phòng thay đồ. Mặc dù thời đại này không thể có được nhiều quần áo nhưng có thể đặt mấy thứ như máy may vào trong, chờ lúc có vải thì cô sẽ mấy mấy bộ quần áo cho người trong nhà.
Dù sao nhà cũng có phòng làm việc độc lập, vậy thì họ sẽ không quấy rầy Vệ Lăng lúc anh làm việc.
Về phần phòng chứa đồ, một căn phòng nhỏ bên cạnh bếp là đủ rồi.
"Quá tốt rồi! Chị, chúng ta chuyển tới sớm một chút đi!" Sở Sở nghe Tần Thanh Man sắp xếp thì hưng phấn bò lên giường nhảy cẫng lên, tâm trạng của cậu lúc này vui vẻ giống như ăn tết.
Có nhà mới, cậu cũng không lưu luyến nhà cũ nữa.
Trẻ con là thế, có mới nới cũ.
Mấy người Tần Thanh Man và Vệ Lăng đều mỉm cười. Vừa rồi Sở Sở còn đang lo lắng chuyện của Hoàng Uyển Thanh vậy mà vừa đảo mắt một cái đã vội vàng muốn chuyển đến nhà mới.
"Không được, tôi phải tranh thủ thời gian đi xem mắt, cảm giác cứ như chuyển vào muộn một ngày thì tôi sẽ tổn thất rất nhiều ấy." Đỗ Hoành Nghị thấy Sở Sở và sói con nhảy nhót trên giường thì động lòng vô cùng.
Anh ấy muốn lập gia đình.
"Anh Đỗ à, năm nay sẽ có một nhóm thanh niên trí thức đến. Nếu anh có lòng thì anh coi thử xem có phù hợp hay không." Tần Thanh Man thấy Đỗ Hoành Nghị thật sự có ý định lập gia đình thì chủ động mở miệng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận