Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 114 - Tay trong tay 6




Mang theo nhàn nhạt ngọt ngào trong lòng, Tần Thanh Man yên tâm đem bản thân giao cho Vệ Lăng, Vệ Lăng dẫn cô đi về đâu, cô đi về đó, không hề do dự chút nào.
Thái độ của Tần Thanh Man cũng làm ảnh hưởng đến Vệ Lăng.
Vệ Lăng vừa khẩn trương lại vừa hưng phấn, thậm chí không biết trong trường hợp như này có thể nói cái gì, cuối cùng hắn lựa chọn im lặng, trầm mặc kéo Tần Thanh Man đi về lán nghỉ chân.
Khoảng cách ba trăm mét bị hắn đi thành cảm giác như ba bốn cây số vậy.
Bước chân cũng ngày càng ngắn lại, bước đi chậm rì rì, bầu không khí phấn hồng bao trùm lên hai người đang có hảo cảm với nhau.
Giờ phút này hai người từ thân thể đến trái tim đều cảm thấy hớn hở, vui vẻ vô cùng.
Bất kể là Vệ Lăng hay là Tần Thanh Man, khoé miệng đều không khống chế được hơi hơi nhếch lên, thân nhẹ như yến, não cũng tự nhiên tiết ra Dopamine khiến người ta vui vẻ, hấp dẫn lẫn nhau giữa hai người khác giới.
Lòng bàn tay đổ mồ hôi, trong lòng khẩn trương, hai tay nắm cùng một chỗ càng sát lại nhau hơn.
Tần Thanh Man trước giờ chưa từng có cảm giác như vậy, tựa như bị cảm vậy, không chỉ đầu nặng chân nhẹ mà tâm hồn cũng mê li, hai chân phía dưới càng thêm mềm nhũn, mềm đến mức tựa như sẽ bãi công ngay lập tức vậy, cô bỗng nhiên có một loại ảo giác, chẳng lẽ Vệ Lăng hạ "thuốc" mình rồi, nếu không tại sao cả người cô cứ tựa như mất hết cả sức lực vậy.
"Ai da."
Trong đầu mải suy nghĩ linh tinh, dưới chân Tần Thanh Man liền lảo đảo một cái.
"Thanh Man." Tất cả sự chú ý của Vệ Lăng đều đặt trên người Tần Thanh Man nên phản ứng rất nhanh, lập tức giữ lấy eo cô.
Lần này không giống với những lần ôm eo trước kia.
Những lần ôm trước là do đủ loại nguyên nhân, chỉ có lần này là bởi vì hai người đang nghĩ lung tung.
Tần Thanh Man được Vệ Lăng giữ lấy eo ôm vào trong lòng, khí tức thuộc vệ Vệ Lăng trực tiếp theo Tần Thanh Man hít sâu mà không giữ lại chút nào tiến vào trong lồng ngực, tiếp xúc ở khoảng cách gần như vậy, cô không thể nào ngăn cản được sức hấp dẫn đầy nam tính của Vệ Lăng.
Tim đập càng nhanh, mặt cũng đỏ hơn, đến mắt cũng không biết nên nhìn chỗ nào, thân thể được Vệ Lăng ôm trong ngực cũng hơi run lên.
So với Tần Thanh Man, Vệ Lăng cũng chẳng tốt hơn là bao.
Kiếp trước mặc dù hắn sống ở thời đại có thể thê thiếp đầy đàn, nhưng hắn từ nhỏ đã tự hạn chế mình, bình thường cũng chỉ luyện võ, đến ngay cả một nha hoàn thông phòng cũng không có, chưa trưởng thành đã phải ra trận, ở biên quan, bên cạnh đều là đàn ông, cho nên cả hai đời cộng lại đây cũng là lần đầu hắn đối mặt với con gái ở khoảng cách gần như vậy.
Ôm lấy Tần Thanh Man, Vệ Lăng tận lực khống chế hai cánh tay không tăng thêm sức.
Bởi vì khống chế cho nên nhiệt độ huyết dịch trong cơ thể hắn cũng tăng thêm mấy độ so với lúc bình thường, tiếng hô hấp cũng trở nên dồn dập hơn.
"A… A Lăng."
Vẫn là Tần Thanh Man hoàn hồn trước, được Vệ Lăng ôm vào lòng cô chỉ nhìn được quần áo trước ngực Vệ Lăng.
Màu xanh lục tươi mát, là áo khoác quân phục.
Nghe thấy tiếng Tần Thanh Man, Vệ Lăng khẽ ừ một tiếng, hắn biết lúc này bản thân nên buông tay ra, nhưng lại cảm thấy không nỡ, không nỡ buông thân thể mềm mại trong ngực này ra.
"A Lăng, em đói rồi."
Tần Thanh Man nhanh chóng lấy lại đầu óc, cô biết hai người không nên đứng lại quá lâu dưới trời đông giá lạnh như vậy, trong thời tiết lạnh buốt như thế này, thoát nhiệt sẽ không cảm nhận được, chờ đến lúc phát hiện ra thì đã là quá muộn rồi.
Vừa nghe Tần Thanh Man kêu đói, tất cả kiều diễm trong đầu Vệ Lăng lập tức liền biến mất.
Buông cô ra, Vệ Lăng kéo Tần Thanh Man tiếp tục tiến về phía trước, đằng trước bọn họ chính là một gian lán thấp thấp.
Lán nghỉ tuy nhỏ nhưng lại có thể giúp che mưa tránh gió.
Đêm hôm trước, mấy người Vệ Lăng chính là nghỉ lại trong gian lán này, một ngày trôi qua, tất cả mùi vị đã gần như tiêu tán hoàn toàn trong gió lạnh rồi.
Đẩy cửa ra, hai người Tần Thanh Man có thể nhìn thấy được những thanh củi đen nhánh đã từng đốt.
"Thanh Man, trong túi anh có lúa mạch, em nhóm lửa đi, để anh đi múc tuyết." Vệ Lăng đưa hết lương khô của mình cho Tần Thanh Man, bản thân thì cầm nồi lên đi ra ngoài lán.
"A Lăng." Tần Thanh Man giữ lấy cánh tay Vệ Lăng muốn nói gì đó.
Vệ Lăng quay người lại, sao đó thân hình hai người liền cứng ngắc tại chỗ.
Vệ Lăng thân hình cao lớn, khoảng trên dưới 1m85, Tần Thanh Man dáng người cao gầy, cao 1m72, chiều cao hai người chênh nhau mười mấy cm, lúc nói chuyện, một người sẽ tự nhiên mà hơi cúi xuống, một thì ngửa đầu lên.
Kết quả lúc này chính là trời xui đất khiến… hôn môi rồi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận