Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 124 - Đút cho nhau ăn 6




“Thế đám Tiểu Hắc còn quay lại đây không?” Tần Thanh Man rất có hảo cảm với Tiểu Hắc, con sói đã hào phóng cho mình một đôi bàn chân gấu.
“Có lẽ có, có lẽ không, còn phải xem hướng đi của động vật ăn cỏ nữa.” Vệ Lăng cũng không xác định được sau này còn có thể gặp lại được Tiểu Hắc không.
Bởi vì sự xuất hiện của hồ địa nhiệt này không chỉ thay đổi môi trường hình dạng mặt đất mà còn ảnh hưởng đến chuỗi thực vật.
Tần Thanh Man chủ động nắm tay Vệ Lăng, đôi mắt to long lanh chăm chú nhìn Vệ Lăng, “A Lăng, trước khi xuống núi chúng ta đi xem hai con sói nhỏ một lần đi, dù sao chúng ta cũng là người chứng kiến chúng ra đời, em có hơi luyến tiếc chúng.”
“Được.”
Vệ Lăng nắm chặt tay Tần Thanh Man.
Nói chuyện xong, hai người cũng không đợi đàn sói ăn xong mà cầm phần thịt thuộc về mình quay lại lán.
Sắc trời dần tối, nhìn sói với gấu đánh nhau một ngày, bọn họ còn chưa uống được một giọt nước nào.
Bụng đói đến mức bẹp lép luôn rồi.
Nếu không phải vì tôn trọng Tiểu Hắc, hai người thậm chí còn nghĩ chỉ xem một nửa thôi rồi về lều.
Nhân lúc trời còn chưa tối, Vệ Lăng tìm một mảnh đất bằng phẳng dùng dao găm với tuyết động xử lý chút thịt với mỡ còn sót lại trên da gấu còn Tần Thanh Man thì đi nấu cơm.
Qua hơn nửa ngày, củi trong lò sưởi trong lều đã cháy hết từ lâu, lửa cháy hết chỉ còn lại tro màu trắng,
Tần Thanh Man thành thạo đốt lửa, lửa lập tức cháy lên, nhiệt độ trong lán cũng dần ấm lên.
Bàn chân gấu bị cô vùi vào trong đống tuyết ngoài lán đông lạnh, vùi thật sâu xuống như vậy mới không bị hỏng. Còn hai cân thịt gấu thì bỏ vào trong nồi dùng nước tuyết ngâm.
Thật ra thịt gấu nếu không xử lý tốt thì sẽ vô cùng nặng mùi.
Dưới tình huống không có đủ điều kiện, Tần Thanh Man nghĩ ra đủ cách cố gắng hết sức để khử mùi tanh trong thịt.
Làm xong, cô ra ngoài lán.
Vệ Lăng ở đằng xa đang cầm dao găm làm việc, thấy Tần Thanh Man thì lập tức nhìn qua.
“A Lăng, anh còn đang bận việc, em qua chỗ hồ nhìn xem có rau dại gì hái được không.” Tần Thanh Man biết Vệ Lăng lo cô đi một mình nhưng cô cũng không đinh đi quá xa, không cần phải có người đi cùng.
“Có việc gì thì phải gọi anh.” Vệ Lăng dặn dò Tần Thanh Man.
“Được.” Tần Thanh Man được quan tâm trong lòng ngọt ngào như uống nước mật ong vậy.
Tần Thanh Man cũng không đi xa, cô chỉ đi dọc theo bên hồ tìm mấy cây rau dại.
Mùa này không phải mùa rau dại mọc nhưng vì địa nhiệt nên một số cây rau dại từng mọc ở chỗ này đều mọc từ dưới đất lên, đêm qua lúc tắm hình như cô còn thấy được tỏi dại.
Tỏi dại mùi nồng hơn hành, còn có vị hơi cay gắt nhưng lại là gia vị khử mùi rất tốt.
Tần Thanh Man không định luộc thẳng thịt gấu luôn, luộc thế không biết có cắn nổi không nữa.
Thời gian không phụ lòng người, đúng là hôm qua Tần Thanh Man không nhìn nhầm, trên đất có mọc một ít tỏi dại.
Trừ tỏi dại ra cô còn tìm được một ít cây tể thái với cần nước dại không to lắm. Những rau dại này vì môi trường khí hậu đặc thù nên đều đã nảy mầm. Mà nếu như đã nảy mầm thì Tần Thành Man cũng không cần khách sáo nữa. Cô tìm một vòng, sau khi hái được không ít rau dại liền về lán.
Thịt gấu trong lán bị nước tuyết ngâm ra máu đỏ bừng.
Rửa qua bằng nước tuyết, Tần Thanh Man lại lấy nước tuyết sạch ngâm thịt gấu.
Đồng thời cô còn lấy dao cắt thịt gấu ra thành những miếng lớn dày bằng một ngón tay. Như vậy sẽ giúp cho máu trong thịt dễ ngầm loãng ra hơn, cũng dễ nấu thành món ăn hơn.
Vệ Lăng mang theo lương khô đủ ăn trong năm ngày, nhưng đây đã là ngày thứ ba hắn vào núi. Sau khi Tần Thanh Man đến gần như toàn ăn lương khô của Vệ Lăng nên lúc này lương khô trong túi không còn lại nhiều lắm.
Tần Thanh Man bỏ hai nắm lúa mạch cuối cùng vào trong nồi.
Lần này cô bỏ nhiều nước hơn vào trong nồi, cô định đến lúc sẽ bỏ rau dại hái được vào trong nồi nấu thành cháo. Nhiều nước, lại thêm hai cân thịt gấu, chắc chắn sẽ đủ cho cô với Vệ Lăng ăn hết bữa này còn thêm cả bữa nữa.
Để lửa nhỏ nấu cháo, Tần Thanh Man bắt đầu xử lý thịt gấu.
Sau nhiều lần đổi nước, máu trong thịt gấu đã ngâm ra được hơn nửa, chỗ còn lại có lẽ không thể ngâm ra hết trong khoảng thời gian ngắn.
Điều kiện có hạn, Tần Thanh Man dùng tỏi dại với muối ướp thịt gấu.
Thịt ướp gia vị xong sẽ đặt lên miếng đá cuội to trong lò sưởi bắt đầu nướng.
Viên đá cuội này là do Tần Thanh Man tìm được bên hồ, khá lớn, đủ mỏng và cũng đỉ độ trơn nhẵn nên mới được cô nhanh trí mang về làm bếp nướng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận