Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 169 - Đấu đá ngầm giữa đàn ông 4




Tần Thanh Man cũng là đến thời đại này rồi mới biết chuyện này.
Thấy nhân viên bán hàng viết hoá đơn, cũng kiên nhẫn chờ đợi.
Lúc này Lưu Hoà Xương đã lặng lẽ không tiếng động dắt Lâm Thúy Hương rời đi.
Mặt mũi từ trong ra ngoài đều bị Vệ Lăng cùng Tần Thanh Man thay nhau giẫm đạp, gã còn ở lại vậy thật sự không cần mặt mũi nữa sao.
Lúc Lưu Hoà Xương và Lâm Thúy Hương rời đi nhân viên bán hàng cũng nhìn thấy, nhưng không giữ lại.
Đồ ở Cung Tiêu Xã các cô không phải lo bán không được, cuối năm người kết hôn nhiều, mỗi ngày đến hỏi những vật phẩm lớn có rất nhiều, hai người Lưu Hoà Xương không mua tự nhiên sẽ có người khác mua, nói không chừng còn không có đủ để bán ấy chứ.
"Đồng chí."
Khi Tần Thanh Man và Vệ Lăng đang xem những đồ vật khác, nhân viên bán hàng vừa cầm hoá đơn đưa cho chủ nhiệm phê chuẩn đã trở lại, trên mặt mang theo vẻ tươi cười ngại ngùng.
Tần Thanh Man liếc mắt liền nhìn ra có vấn đề rồi.
"Đồng chí, cái kia…." Nhân viên bán hàng có chút không biết mở miệng như thế nào.
Tần Thanh Man không muốn lãng phí thời gian, trực tiếp hỏi: "Đồng chí, cô nói rõ xem có chuyện gì?"
Nhân viên bán hàng thấy Tần Thanh Man mở lời rồi cũng biết tiếp tục lề mề cũng không có ý nghĩa gì, vội vàng nói: "Đồng chí, là thế này, mấy chiếc xe đạp này ở chỗ chúng tôi đều đã được đặt trước rồi, chủ nhiệm cũng đã thu tiền cọc, cô xem có thể chậm mấy ngày được không, đợi loạt xe tiếp theo về tôi lập tức thông báo, giữ lại hàng cho cô."
Tần Thanh Man vốn còn tưởng đồng hồ đeo tay bị người bên trong đặt trước rồi, không nghĩ tới lại là xe đạp.
Đồn Kháo Sơn bọn họ nửa năm đều phủ trong tuyết, xe đạp mua về cũng chỉ có thể đi nửa năm, nói thật ra thì cũng không tiết kiệm chi phí cho lắm, nếu như không có thì bỏ qua cũng được.
Nhưng Vệ Lăng không muốn Tần Thanh Man phải thiệt thòi, "Thanh Man, để anh cho người lên tỉnh hỏi một chút rồi mua cho em một chiếc từ trên tỉnh nhé."
Hắn nhớ Tả Cao Bằng hình như có họ hàng ở Cung Tiêu Xã trên tỉnh, nhất định sẽ có biện pháp.
Đối với tình cảm yêu thương của Vệ Lăng đối với mình, Tần Thanh Man vô cùng cảm động, nhưng đối với cô xe đạp không phải vật phẩm quá cần thiết, ý tốt nên nhận, mặt mũi cũng phải cho, nên nói: "A Lăng, việc này chúng ta về nhà lại bàn tiếp, trước tiên cứ mua những hàng có sẵn đã."
"Được." Vệ Lăng toàn quyền đều nghe theo Tần Thanh Man hết.
Trước đó nếu như không có Lưu Hoà Xương mắt mù xen vào, hắn cũng tuyệt đối không tham gia vào quyết định mua sắm.
Tần Thanh Man cùng Vệ Lăng bàn bạc xong xuôi, liền đem ý mình biểu đạt cho nhân viên bán hàng, "Đồng chí, xe đạp không có thì thôi, lần sau chúng tôi lại tới."
"Vậy được, hai người chờ một chút, chúng tôi giúp hai người bọc những cái khác lại."
Nhân viên bán hàng vẫn luôn chú ý vẻ mặt của Tần Thanh Man và Vệ Lăng, nhận được câu trả lời chắc chắn rồi, cô đối với Tần Thanh Man không làm khó mình rất có thiện cảm.
Một bên chỉ đạo nhân viên giúp đỡ đóng hàng, một bên đem tiền và phiếu mua xe đạp trả lại cho Tần Thanh Man.
Thậm chí còn đếm đi đếm lại mấy lần, thấy không có nhầm lẫn gì mới đưa cho Tần Thanh Man.
"Đồng chí, cô kiểm tra lại một chút, xem có sai sót gì không."
Tần Thanh Man cũng không giả vờ hào phóng, mà cẩn thận kiểm tra lại một lượt, sau khi thấy không có gì nhầm lẫn mới cất lại vào trong túi, rồi nói với nhân viên bán hàng: "Đồng chí, cô rất cẩn thận, không nhầm một chút nào, đều đã trả đủ rồi."
"Vậy thì tốt rồi, đồng chí, cô xem cái đồng hồ này cô muốn đeo lên tay luôn hay là gói lại?"
Nhân viên bán hàng hỏi thêm một câu.
Bình thường khách hàng đến chỗ này của bọn họ đều thích mua xong rồi đeo luôn, cô cũng không chắc chắn Tần Thanh Man thuộc trường hợp nào, dứt khoát liền hỏi một câu.
"Đồng chí, phiền cô gói lại giúp tôi." Trong lòng Tần Thanh Man hơi chê chiếc đồng hồ đeo tay này, nhưng cũng không muốn phụ ý tốt của Vệ Lăng.
"Được rồi, vậy tôi gói lại cho cô." Nhân viên bán hàng mặc dù cảm thấy kì lạ trước lựa chọn của Tần Thanh Man, nhưng cũng rất tôn trọng, chân tay nhanh nhẹn lấy hộp ra bắt đầu gói lại.
Tốc độ của nhân viên bán hàng rất nhanh, sau mấy phút đã đem tất cả đồ bọn Tần Thanh Man mua đều đóng gói xong xuôi, thậm chí bởi vì cảm thấy Tần Thanh Man không mua được xe đạp là do lỗi của bọn họ, cho nên còn hỗ trợ đem máy may và radio đưa lên xe Jeep cho.
Túi đựng đồng hồ do Tần Thanh Man tự xách.
"Đồng chí, cô để lại địa chỉ, bao giờ xe đạp về tôi cho người báo tin cho cô." Nhân viên bán hàng vô cùng thích sự dứt khoát của Tần Thanh Man, chủ động lôi kéo làm quen, đồng thời cũng tự giới thiệu bản thân: "Đồng chí, tôi tên Liễu Hà, là người trong huyện."

Bạn cần đăng nhập để bình luận