Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 185 - Bị "ăn vạ" rồi 8




Quả nhiên, Vệ Lăng không chỉ cảm nhận được, thậm chí còn đúng lúc duỗi tay ra nắm trọn cái tay kia của Tần Thanh Man, trên tay hắn không đeo găng tay, tay rất ấm áp, để thể hiện sự bất mãn của mình, còn nhè nhẹ bóp bóp cái tay của Tần Thanh Man.
Vợ chồng mới cưới đã bị buộc phải tách ra, hắn thật sự vô cùng bất mãn.
Tần Thanh Man lo lắng Vệ Lăng nói ra lời gì kích thích Hoàng Uyển Thanh, chỉ có thể hơi đỏ mặt điều hoà bầu không khí, "Về nhà tôi làm đồ ăn ngon, Tiểu Thạch ở lại ăn cơm rồi hẵng đi."
"Vâng, chị dâu." Tiểu Thạch lộ ra nụ cười xấu hổ đặc trưng.
Cậu ấy đã từng nghe mấy người Đỗ Hoành Nghị nói về tài nghệ nấu nướng của vợ Vệ Lăng có bao nhiêu giỏi rồi, không nghĩ tới nhanh như vậy đã có thể tự mình thưởng thức, mang theo vui vẻ, xe dưới chân chàng trai được lái đến vừa nhanh vừa ổn định, mấy phút sau đã đến cổng nhà họ Tần rồi.
Tuyết đọng trên đường trong thôn đã sớm được bí thư Trịnh An Quốc tổ chức mọi người nhanh chóng dọn dẹp rồi, mặt đất không chỉ dễ đi, mà còn được trải cỏ.
Trải cỏ là để phòng ngừa trơn trượt.
"Đồ đạc cùng với xe đi sư bộ, ngày mai lại đưa đến sau." Vệ Lăng xuống xe giải thích với Tần Thanh Man một câu, đồng thời ôm lấy Sở Sở ở bên người Tần Thanh Man.
Sở Sở vừa đến trên người Vệ Lăng đã tỉnh lại rồi.
Nhìn thấy ngôi nhà quen thuộc, đứa nhỏ lập tức tỉnh táo, sau khi xuống đất liền mở cổng kéo Vệ Lăng chạy vào trong nhà.
Tiểu Thạch thì giúp Hoàng Uyển Thanh xách theo hành lý.
Mấy phút sau, cổng được đóng lại, nhà họ Tần cũng sáng lên ánh đèn ấm áp.
*
Hoàng Uyển Thanh đã từng tưởng tượng về nhà của Tần Thanh Man, mà thực sự cũng giống như cô ấy nghĩ vậy, sạch sẽ, ngăn nắp, khiến cho cô ấy ngạc nhiên nhất chính là trong gian chính nhà Tần Thanh Man lại có hai con ngỗng to lớn hung dữ.
Ngỗng đối diện với hai người xa lạ cũng không thân thiện kêu lên a a a.
Vẫn là Sở Sở tiến lên trước chơi cùng hai con ngỗng một lúc, hai con ngỗng mới không còn kêu to với hai người Hoàng Uyển Thanh và Tiểu Thạch nữa.
Vệ Lăng vừa về tới nhà đã bận rộn làm việc, trước tiên là nổi lửa cho bếp lò đã bị dập tắt suốt một ngày.
Thêm củi vào lò, nhiệt độ trong gian chính nhanh chóng ấm lên, mấy người Tần Thanh Man lúc này mới cởi áo bông thật dày trên người xuống.
Góc phòng có một cái giá treo quần áo rất lớn, trên giá có nhiều chạc cây, có thể treo rất nhiều quần áo, Tần Thanh Man nghĩ nghĩ một lúc liền cầm quần áo của ba người nhà mình đi đến để ở trên hòm trong phòng phía tây, sau đó để giá áo trống cho Hoàng Uyển Thanh treo quần áo lên.
"Mọi người đều đến rửa tay đi, chúng ta lát nữa nấu cơm tối." Tần Thanh Man theo thói quen vào nhà rồi đi rửa tay, cô sớm đã cùng Vệ Lăng múc nước để rửa tay rồi.
Hoàng Uyển Thanh vừa cho tay vào chậu tráng men liền kinh ngạc khẽ kêu lên, "Nước lạnh."
Trời lạnh như vậy, không phải nên dùng nước nóng để rửa tay sao?
Tần Thanh Man thấy Hoàng Uyển Thanh không biết kiến thức cơ bản khi sinh sống ở vùng Đông Bắc liền nhỏ giọng giải thích: "Nơi này của chúng tôi thời tiết lạnh cực kỳ, đừng thấy chúng ta vừa mới ngồi xe trở về, nhưng bởi vì không không hoạt động, tay chân đã sớm lạnh cứng từ bao giờ không biết rồi, lúc này không thể dùng nước nóng rửa tay và chân được."
"Tại sao vậy?" Hoàng Uyển Thanh vô cùng hiếu kỳ.
"Nước nóng mặc dù sẽ giúp máu nhanh chóng lưu thông nhưng cũng tạo thành rắc rối cho chúng ta, không tính đến tình huống nghiêm trọng thì sẽ cảm thấy ngứa, ngứa y như bị kiến cắn vậy, ngứa ở trên da, ngứa trong lòng bàn tay, càng ngứa ở trong lòng hơn, loại ngứa này cho dù có gãi ra máu cũng không dừng được."Tần Thanh Man giải thích.
Hoàng Uyển Thanh kinh ngạc đến không ngừng nhỏ giọng hô lên, đồng thời cũng tập trung rửa tay, "Đúng rồi, Thanh Man, nếu như vậy còn không tính là nghiêm trọng, vậy nghiêm trọng hơn là cái gì vậy?"
"Tình huống nghiêm trọng hơn chính là thịt trên tay bị chín rồi hoại tử." Lời này của Tần Thanh Man cũng không nói quá chút nào.
Hiện đại là thời đại thông tin đại chúng, trên mạng thực sự có chuyện như vậy.
Hoàng Uyển Thanh bị dọa sợ, lập tức thu lại tay ra khỏi chậu tráng men, bên trong đôi mắt to đều là sự sợ hãi.
Tần Thanh Man cảm thấy Hoàng Uyển Thanh được bao bọc quá kỹ, không có ai che chở sẽ rất bất lợi cho việc sinh tồn được tại nơi như thế này, thế nên nghiêm mặt tiếp tục nói: "Uyển Thanh, cho nên sau này trời tuyết lớn cô tuyệt đối không được dùng nước nóng rửa tay."
Hoàng Uyển Thanh nghe lời gật đầu liên tục.
Nhưng Tần Thanh Man vẫn phải nói rõ ràng nguyên lý, "Con người trong tình huống cực lạnh chân tay sẽ bị tê cứng, sau khi tê cứng phản ứng của thần kinh sẽ chậm hơn bình thường rất nhiều, lúc này cho tay vào nước nóng sẽ không cảm nhận được nhiệt độ cao, rất dễ dẫn đến tình trạng đại não nhận thức sai, cho rằng nhiệt độ nước không đủ ấm."
Sở Sở thấy Hoàng Uyển Thanh nghe rất nghiêm túc, tiếp tục chủ đề nói.
"Nếu như thấy nước không đủ ấm lại đổ thêm nước nóng vào, nhiệt độ nước có thể vượt qua nước sôi, tay ở trong nhiệt độ như vậy sẽ dễ bị bỏng chín, thịt sau khi chín sẽ thối rữa, nếu như tay sau khi ra khỏi nước nóng lại gặp ngay băng tuyết, thịt trên tay sẽ rơi xuống thành từng miếng từng miếng, cuối cùng chỉ còn lại xương trắng thôi."
"Trời tuyết lớn tôi nhất định sẽ không rửa tay bằng nước nóng." Hoàng Uyển Thanh bị dọa đến ngữ điệu đều run run.

Bạn cần đăng nhập để bình luận