Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 241 - Cùng nhau rửa 5




"Cháu đó, quá tốt, thím cũng không biết cảm ơn cháu thế nào, cháu đợi nha, thím đi đựng đậu phụ đông cho cháu." Trương Hồng Mai là một người cần mẫn, nói chuyện làm việc đều dứt khoát, thấy Tần Thanh Man đồng ý chia cá cho thím ấy, lập tức lấy một cái giỏ lớn từ bên cạnh đến tuyết ở trong viện nhặt đậu phụ.
Số đậu phụ này đã sớm được cắt thành khối vuông khoảng một tấc, lúc nấu chỉ cần cho vào nồi là được.
Trương Hồng Mai nhặt đầy một giỏ, ít nhất phải mấy ký.
Ước lượng trọng lượng trong tay, Trương Hồng Mai cảm thấy dùng những thứ này đổi một con cá mấy ký của Tần Thanh Man chắc chắn không đủ, thím ấy nghĩ ngợi, nói với Tần Thanh Man: "Thanh Man, chỗ thím còn lại hơn mười ký đậu phụ tươi, cháu mang về hết đi."
"Được, thím, vậy cháu không khách sáo với thím nữa."
Tần Thanh Man đặt giỏ mây trong tay xuống, cô không định xách đậu nành mang tới về.
"Thanh Man, thím đưa cháu về." Mấy ký đậu phụ đông, mười ký đậu phụ tươi, dựa vào Tần Thanh Man và Sở Sở thì không thể xách về, vốn dĩ Trương Hồng Mai muốn đổi cá của nhà họ Tần, dứt khoát định đưa người tới nhà.
"Thím, vậy thì cảm ơn thím."
Tần Thanh Man nhận ý tốt của Trương Hồng Mai.
"Thanh Man, nói ra thím còn phải cảm ơn cháu, lúc này cá trong sông khó bắt, nhà thím có hai đứa con trai luân phiên tới bên sông đục băng cũng không đục xuyên được mặt sông. Vào mùa này, chỗ chúng ta ăn cá quá khó." Trương Hồng Mai đi bên cạnh Tần Thanh Man nói tới gian khổ khi đục băng bắt cá vào mùa đông.
Tần Thanh Man cũng hiểu được, tán đồng nói: "Thím nói đúng quá, chỗ chúng ta lạnh, cho dù trong sông có cá cũng là thấy được không bắt được."
"Chồng cháu không tồi."
Trương Hồng Mai khen Vệ Lăng một câu.
"Anh rể rất lợi hại." Sở Sở kiêu ngạo tiếp lời, cậu vô cùng tôn sùng Vệ Lăng, nghe thấy có người khen Vệ Lăng thì thật lòng vui vẻ.
"Đúng, anh rể của Sở Sở vô cùng lợi hại." Trương Hồng Mai nhìn Sở Sở đắc ý cười lên, đồng thời cũng cảm khái Tần Thanh Man khổ tận cam lai từ tận sâu trong lòng.
Lúc Vệ Lăng chưa xuất hiện, cô bị mấy thím bắt nạt giống như chim cút, bình thường ngay cả đầu cũng không dám ngẩng, ngày nào cũng ngoan ngoãn nhìn người, mọi người thật sự không cảm thấy dung mạo của Tần Thanh Man xuất chúng, cho nên, có Vệ Lăng, có chỗ dựa, người cũng thần thái hơn nhiều.
Người có thần thái, ngay cả khí chất cũng xảy ra thay đổi khác biệt.
Đúng là may mắn!
Tần Thanh Man không biết Trương Hồng Mai nhìn mình như vậy, có Trương Hồng Mai phụ, sau mấy phút bọn họ đã về tới nhà họ Tần.
"A Lăng, đi chọn cho thím con cá lớn một xíu, thím bồi bổ cho con dâu thím."
Tần Thanh Man vừa vào nhà đã nhìn thấy Vệ Lăng đứng trong viện, căn dặn người từ xa.
"Được." Tuy Vệ Lăng không biết tình hình, nhưng vẫn nghe lời dựa theo yêu cầu của Tần Thanh Man đi làm.
Sau một phút, một con cá có cảm giác khá nặng được đưa vào trong tay Trương Hồng Mai.
"Thanh Man, cảm ơn cháu quá, sau này nhà thím làm đậu phụ sẽ tặng cho cháu miếng nếm thử." Trương Hồng Mai cũng vô cùng biết đối nhân xử thế.
Nửa ký đậu có thể làm ra mấy ký đậu phụ, thím ấy biết giá trị của số đậu phụ tặng đi này không bì được với con cá mà Tần Thanh Man cho.
"Tay nghề làm đậu phụ của thím ngon, sau này chúng cháu có phúc ăn rồi."
Tần Thanh Man cười tiễn Trương Hồng Mai ra ngoài.
Giữa hàng xóm với nhau, thi thoảng sẽ không tính toán nhân tình quá chi li, bây giờ như vậy là được, làm chuyện tốt cũng được nhân tình.
Vệ Lăng đã biết được tình huống cụ thể từ trong miệng của Sở Sở, anh vùi đậu phụ đông vào trong đống tuyết gần giếng nước, dưới đống tuyết đó không chỉ vùi thịt lợn rừng, cá, còn có đậu phụ đông, ngay cả một đôi bàn tay gấu mang từ trên núi về cũng được vùi bên trong.
Có thể nói là đầy đủ vật tư.
"Đi, chúng t đi luộc trứng chần ăn, ăn xong rồi hầm cá." Tần Thanh Man khóa cửa viện lại rồi gọi Vệ Lăng và Sở Sở vào nhà.
Trời sắp tối rồi, nhà cô cũng nên nấu cơm tối rồi.
"Vợ ơi, số đậu phụ tươi này xử lý thế nào?" Vệ Lăng xách mười ký đậu phụ hỏi Tần Thanh Man.
Đều là đậu phụ tươi, cách cất trữ tốt nhất chắc chắn là làm thành đậu phụ đông.
Nhưng Tần Thanh Man có cân nhắc của mình, từ khi Trương Hồng Mai tặng cô số đậu phụ tươi này, cô đã nghĩ xong cách xử lý rồi, chỉ huy Vệ Lăng nói: "A Lăng, xách vào trong phòng khách, xa lò một xíu, anh cùng Sở Sở đi lấy ít rơm rửa sạch, lát nữa em cần dùng."
"Được." Trước giờ Vệ Lăng không hề nghi ngờ quyết định của Tần Thanh Man, đều ủng hộ vô điều kiện.
Tần Thanh Man lập tức lộ ra gương mặt tươi tắn.
"Chị, dùng rơm làm gì?" Sở Sở nghi hoặc nhìn Tần Thanh Man.
"Làm đậu phụ lông." Tần Thanh Man trả lời rồi xoay người vào trong bếp làm việc.

Bạn cần đăng nhập để bình luận