Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 261 - Cảnh giới tối cao của khoe khoang 4




Chậu tắm to hơn chậu rửa chân nhiều, cũng sâu hơn nhiều, may mà anh khỏe mới nhấc được lên, bình thường Tần Thanh Man tắm xong đều cầm chậu chia ra đựng đổ nước.
Chậu tắm hút no nước vô cùng nặng, cũng rắn chắc.
"Sở Sở, ở trong nhà đừng ra ngoài, anh đi rửa sạch chậu tắm." Vệ Lăng nhấc chậu tắm thấy thằng bé đi theo sau mình, nhìn cơ thể vừa mới cởi áo bông của cậu rồi ngăn lại.
"Ồ, vâng ạ."
Sở Sở đứng bên cửa đưa mắt nhìn Vệ Lăng ra ngoài đổ nước, sau đó vui vẻ quay lại bên bếp lửa.
Lúc này, Tần Thanh Man từ phòng phía tây đi ra.
Cô ra ngoài, trong tay đang cầm quần áo cho Sở Sở thay.
Thời tiết này đương nhiên không thể thay hết toàn bộ, nhà họ Tần cũng không có điều kiện thay như vậy, Tần Thanh man cầm cho Sở Sở đều là quần áo bên trong, không có ý định thay áo ngoài.
Sau khi nhà họ có Vệ Lăng coi như tốt lên, đã bổ sung một phần quần áo, trong thôn có một số gia đình đông người, đừng nói thay giặt quần áo trong, ngay cả áo ngoài cũng không đủ mặc, thường là anh cả mặc, anh hai không được mặc.
"Chị, đèn băng do anh rể làm rất đẹp, họ đều nói...." Sở Sở nhìn thấy Tần Thanh Man, cái miệng nhỏ lập tức bla bla lên.
Mà vừa nãy cậu cũng đã nói những lời này với Vệ Lăng, Tần Thanh Man ở trong phòng cũng nghe rất rõ.
Lúc này, nghe thêm lần thứ hai cũng không khiến Tần Thanh Man mất kiên nhẫn, mà cẩn thận lắng nghe.
Em trai cô hiếm khi vui vẻ hưng phấn như vậy, cho thằng bé nói thêm cũng không có hại gì.
Đợi thằng bé nói tới kết, Tần Thanh Man mới quan tâm hỏi: "Không ai giành đèn băng của em sao?" Tuy cô tới đồn Kháo Sơn không lâu, nhưng ký ức của nguyên chủ nói cho cô biết phong khí trong đồn như thế nào.
"Họ muốn giành, nhưng sợ Đại Bạch, Tiểu Bạch nhà chúng ta."
Sở Sở nhếch miệng cười.
Đừng thấy cậu nhỏ, cậu thông minh lắm, đặc biệt đi đường đông người, cộng thêm hai con ngỗng bảo vệ, cho dù có người muốn giành đèn băng trong tay cậu cũng không dám, đây cũng là lý do cậu dám một mình đi ra ngoài khoe khoang.
"Khôn vặt." Tần Thanh Man cười xoa đầu cậu, sau đó thêm củi vào trong lò.
Tắm trong thời tiết này nhất định phải chú ý giữ ấm, bị cảm thì phiền to.
Vào lúc này, Vệ Lăng bưng chậu tắm đã rửa sạch quay lại.
Nghèo, vật tư có hạn, nhà nào cũng chỉ có một chậu tắm, cả nhà dùng chung.
Nhà họ còn chú trọng một chút, ít nhất chậu tắm, chậu rửa chân được phân ra, có một số nhà một cái chậu không chỉ tắm rửa, rửa chân, còn giặt quần áo.
"A Lăng, anh tắm giúp Sở Sở, em đến nhà chú An Khang đặt đồ gia dụng." Tần Thanh Man rất yên tâm giao Sở Sở cho Vệ Lăng.
"Được." Vệ Lăng phục tùng sắp xếp của Tần Thanh Man.
Sở Sở cũng không nói gì, chậu tắm đã được bê vào, cậu không thể nói muốn ra ngoài với Tần Thanh Man được.
Tần Thanh Man yên tâm đối với cách làm việc của Vệ Lăng, cũng tin Sở Sở có thể chăm sóc tốt bản thân, dặn dò vài câu rồi bọc áo bông lớn ra ngoài.
Hôm nay bên ngoài không có gió thổi, còn có mặt trời, cô cũng không đội mũ, chỉ quấn cái khăn, đeo bao tay rồi ra ngoài, đương nhiên cũng cầm một ít phiếu lương thực.
Muốn đi đặt đồ gia dụng, phải mang chút đồ có thể trao đổi.
Sau khi Tần Thanh Man ra ngoài, Vệ Lăng đổ nước tắm cho Sở Sở, cậu bé còn nhỏ, da non nớt, không thể dùng nước quá nóng.
Pha nước xong, Vệ Lăng thử nhiệt độ, có hơi không chắc, lại bảo Sở Sở tự sờ, đợi sau khi Sở Sở gật đầu mới thêm nước nóng.
Vào lúc Vệ Lăng chỉnh lại lò lửa, Sở Sở đã cởi sạch đi vào chậu tắm.
Thằng bé nhỏ người, vừa ngồi vào chậu tắm, nước đã tràn tới vai, chỉ lộ ra cái cổ và cái đầu tròn vo.
Toàn thân đều ngâm trong nước ấm, không hề lạnh chút nào, thằng bé vui vẻ nhúng đầu vào trong nước ấm, một chuỗi bọt khí ló ra khỏi mặt nước.
Vệ lăng thấy Sở Sở tự chơi đùa rất vui nên cũng không quản.
Chỉ cần không nguy hiểm, hắn không định quản.
Trước kia, vào thời đại nhà võ tướng đó của họ, trẻ con cũng không được chiều chuộng như thế, đều là thả rông, cơ thể có thể sinh tồn dưới điều kiện nuôi thả đều khỏe khoắn, cho nên đối với việc dưỡng dục Sở Sở, chỉ cần thằng bé không làm chuyện nguy hiểm gì, hắn sẽ không can dự.
"Anh rể, phiền anh đưa xà phòng cho em."
Sở Sở chơi một lúc ở trong nước bèn ngẩng đầu lau nước trên mặt đi, sau đó nhờ Vệ Lăng giúp đỡ.
"Đây."
Vệ Lăng cầm xà phòng bên cạnh đưa cho Sở Sở.
Người ở đây đều dùng xà phòng gội đầu tắm rửa, năng lực làm sạch của xà phòng không tồi, cũng thoải mái.

Bạn cần đăng nhập để bình luận