Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 270 - Ăn vụng 2




"Em nữa! Em có thể nhổ hành, lột tỏi." Nhắc đến ăn, làm sao có thể thiếu Sở Sở được, Sở Sở cũng không tiếp tục chơi với ngỗng nữa, tiếp lời xong liền chạy đến bên người Tần Thanh Man ngồi xổm xuống, vừa thể hiện năng lực của bản thân vừa nhìn tới cá trong nồi mà mãnh liệt nuốt nước miếng.
Buổi sáng vừa ăn mì sợi xong, hiện tại ngửi thấy mùi thịt cá thơm ngon, cậu lại thấy đói rồi.
"Đói rồi?" Tần Thanh Man nhìn dáng vẻ thèm ăn của đứa nhỏ đột nhiên cũng cảm thấy có chút đói bụng.
"Chị ơi, nhà chúng ta có phải ăn quá nhiều bữa rồi không?" Sở Sở sờ bụng nhăn nhăn khuôn mặt nhỏ nhắn, cậu nhớ trước kia trong nhà chỉ ăn hai bữa một ngày, còn là một bữa khô một bữa loãng, húp xong cháo loãng liền lên giường nằm ngủ ngay.
Có những lúc cháo thực sự quá loãng, giống y như uống nước vậy, nằm trên giường cũng không ngủ được.
Dạ dày đói khó chịu đến mức như lửa nóng thiêu đốt.
Nhưng mà dù có khó chịu đi nữa cũng phải ép mình đi ngủ, bởi vì chỉ có ngủ rồi mới chống lại được cơn đón, mới có thể vượt qua được một ngày.
So sánh hiện tại cùng với những ngày tháng đã từng trải qua đó, Sở Sở lo lắng, cũng sợ hãi.
Cậu sợ lại phải chịu đói.
Vệ Lăng và Tần Thanh Man đều nhìn ra được sự lo lắng trên mặt Sở Sở, nhìn nhau một cái, Vệ Lăng nắm lấy tay Sở Sở xếp chỗ cho đứa nhỏ ngồi xuống, rồi mới nói: " Một ngày ăn ba bữa là sắp xếp tương đối hợp lý rồi, chúng ta hiện tại ăn nhiều là bởi vì cơ thể cần thiết, em đang trong thời kỳ phát triển, nhất định phải đảm bảo đầy đủ dinh dưỡng, chỉ có đầy đủ dinh dưỡng rồi thì cơ thể mới có thể lớn lên rắn chắc, khỏe mạnh được."
"Nhưng……..nhưng mà ……."
Sở Sở ngẩng đầu nhìn Vệ Lăng, cảm thấy có cả một bụng lo lắng muốn nói, nhưng lại không biết phải nói như thế nào.
Vệ Lăng đương nhiên biết đứa nhỏ đang lo lắng cái gì.
Dùng bàn tay rộng lớn sờ đầu đứa nhỏ nói: "Sở Sở, anh là ai?"
"Anh rể." Sở Sở có chút nghi hoặc.
"Chúng ta là người một nhà đúng không?" Vệ Lăng hỏi tiếp.
"Đương nhiên là người một nhà rồi!" Sở Sở gấp gáp, đứng cả người dậy, hai nắm tay nhỏ nắm chặt lại, vẻ mặt kích động nhìn Vệ Lăng, " Anh rể, chúng ta đương nhiên là người một nhà rồi, ai dám nói anh không phải người nhà của em, em liền đi đánh người đó."
Cậu còn tưởng rằng bên ngoài có ai ở sau lưng nói linh tinh, tức giận đến không chịu được.
Vệ Lăng nhìn thấy Sở Sở bảo vệ mình, trong lòng tràn đầy ấm áp, kéo đứa nhỏ gần vào lòng, nói: "Chúng ta đã là người một nhà, vậy các em dùng đồ của anh rể cũng là chuyện đương nhiên, em yên tâm, anh rể có thể nuôi được các em, nhà chúng ta ngày nào cũng ăn ba bữa anh vẫn có thể nuôi được."
Sở Sở kinh ngạc trợn tròn đôi mắt.
Vệ Lăng nhịn không được xoa xoa đầu đứa nhỏ, giải thích nói: "Trước kia khi chúng ta chưa thành người một nhà, anh mỗi ngày đều ăn ở nhà ăn, đồ ăn ở nhà ăn của bọn anh không được ngon như vậy, hiện tại chúng ta đã trở thành người một nhà, Thanh Man và Sở Sở mỗi ngày đều chăm sóc anh, chăm sóc anh đến rất tốt, anh rất vui."
"Em… em không chăm sóc được anh rể."
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Sở Sở đỏ rồi.
"Tại sao lại không chăm sóc được, giường ngủ của chúng ta mỗi ngày không phải đều là do em đốt sao, nếu không có Sở Sở đốt giường, anh làm sao có thể ngủ ngon được." Vệ Lăng bắt đầu liệt kê cho đứa nhỏ một loạt thành tích.
Sở Sở gật đầu, giường trong nhà xác thực đều do cậu đốt.
"Lúc anh rửa mặt là Sở Sở giúp anh rót nước nóng đúng không, còn biết đưa khăn mặt cho anh nữa." Vệ Lăng tiếp tục bổ sung lòng tin cho đứa nhỏ.
"Cũng có mấy… mấy lần." Sở Sở có chút ngại ngùng, mặt càng đỏ hơn, nhưng ánh mắt lại càng thêm sáng ngời.
Vệ Lăng thấy vẻ xoắn xuýt trên mặt Sở Sở bớt đi rồi, chốt lại nói: "Anh làm một người đàn ông, nuôi sống gia đình là việc anh nên làm, bây giờ em vẫn còn nhỏ, cho nên cần ăn cơm thật đầy đủ để phát triển, bảo đảm bản thân khoẻ mạnh không ốm đau."
"Vâng, anh rể, em nhất định sẽ ăn cơm thật đầy đủ."
Lần này Sở Sở không còn xoắn xuýt đối với chuyện nhà bọn họ một ngày ăn ba bữa nữa.
Tần Thanh Man ở một bên trông thấy rõ hai người nói chuyện với nhau, cầm một nắm tỏi tươi lên thả vào trong nồi rồi gọi hai người qua ăn cơm.
Nồi sắt ninh cá tối hôm qua cô cho thêm một chút bột khoai lang vào rồi ninh nhừ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận