Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 271 - Ăn vụng 3




Bột khoai lang ninh nhừ dẻo mịn, dai dai, ngấm nước canh vào ăn ngon chẳng kém gì đậu phụ đông.
Cầm lên một bát lớn, một nhà ba người lại ăn no nê thêm bữa nữa, ăn xong, Sở Sở thậm chí còn thỏa mãn mà ợ ra một cái.
Tần Thanh Man đã nấu cơm, Vệ Lăng tự giác đứng dậy thu dọn bát đũa mang đi rửa, cũng không cần phải đi nhà bếp, ở trên bếp lò đặt một cái nồi sắt nhỏ, đun nước đến khi nước nóng là có thể rửa được rồi.
Có thể là do trước đó Vệ Lăng khen Sở Sở biết chăm sóc người khác, Sở Sở trông thấy Vệ Lăng thu dọn bát đũa đi rửa, cậu cũng tích cực đi theo bên người Vệ Lăng để đưa đồ.
Giúp đỡ thêm gáo nước, hỗ trợ đưa giẻ rửa bát, là vẫn có thể làm được.
Thân hình bé nhỏ bận rộn loanh quanh theo bên người Vệ Lăng.
Tần Thanh Man nhìn một màn trước mắt này tâm trạng vô cùng vui vẻ, đây chính là gia đình trong tưởng tượng của cô, người một nhà biết bàn bạc giúp đỡ lẫn nhau, dù là những chuyện vụn vặt cũng có thể cảm giác được sự ấm áp cùng ngọt ngào.
Ăn uống no nê , đã sắp tới một giờ rồi.
Tần Thanh Man chuyển thớt ra chuẩn bị gói sủi cảo.
Làm sủi cảo nhất định cần phải băm nhân, việc băm nhân này làm sao có thể thiếu một trợ thủ tốt như Vệ Lăng được.
Thịt đông đến cứng ngăng ngắc cũng đều có thể bị hắn thái ra gọn gàng rồi từ từ băm nhuyễn thịt, cuối cùng là thái dưa chua, sủi cảo dưa chua có ngon hay không thì phải xem ở tỉ lệ giữa dưa chua và thịt băm, nhiều thịt, thì không cách nào làm nổi bật lên được hương vị của dưa chua, còn nếu như nhiều dưa chua, vậy hương vị sẽ chua quá, ăn không ngon nữa.
Tài nghệ nấu nướng của Tần Thanh Man khá tốt, đối với việc điều chỉnh nhân rất có tay nghề.
Thêm một chút nấm đã ngâm nở vào rồi đảo đều, cuối cùng bỏ muối và hành lá, làm xong bước này là có thể gói sủi cảo rồi.
Gói sủi cảo là hoạt động giúp làm tăng thêm tình cảm gia đình.
Một nhà ba người chung tay cùng nhau làm việc.
Vệ Lăng cán vỏ, Tần Thanh Man cùng Sở Sở gói.
Đừng thấy Sở Sở nhỏ, nhưng trẻ con ở Đông Bắc ngay từ lúc biết đi là đã có thể học cách gói sủi cảo rồi.
Bàn tay nhỏ, gói hơi chậm một chút, nhưng thành phẩm gói ra cái nào cái nấy đều đầy đặn đẹp đẽ y như đĩnh vàng, thậm chí không bị rách vỏ một chút nào.
"Khá lắm, Sở Sở của chúng ta làm việc thật gọn gàng, là một trợ thủ tốt." Tần Thanh Man nhìn sủi cảo do Sở Sở gói ra không tiếc lời khen ngợi.
"Chị gói cũng tốt lắm." Sở Sở cũng vô sư tự thông mà học được cách có qua có lại.
Tần Thanh Man vui vẻ đến cười lớn, trong tay nặn sủi cảo cũng càng nhanh hơn.
Biết sức ăn của Vệ Lăng lớn, Tần Thanh Man cho cắt nguyên một miếng thịt 1.5 kg để băm làm nhân, lại thêm dưa chua, cuối cùng sủi cảo gói ra phủ đầy ắp cả cái thớt.
"A Lăng, em làm thành sủi cảo chiên để anh mang cho đại đoàn trưởng nhá, canh sủi cảo không dễ mang, dễ bị dính vào nhau làm rách vỏ.
Trước khi gói sủi cảo Tần Thanh Man đã có dự tính rồi, ở thời tiết này mà không ăn kịp lúc, sủi cảo không chỉ dễ bị đông thành tảng, còn dễ bị rách vỏ, sủi cảo chiên thì không như vậy, sau khi chiên dầu là có thể định hình, lại lấy ra để bên ngoài năm phút nữa, chắc chắc cái nào cái nấy đều nguyên vẹn.
Cho dù có đông lại cũng không phải lo, mang về sư bộ bỏ vào trong hộp cơm, sau đó đặt lên trên bếp lò trong phòng làm việc hâm nóng một chút là có thể ăn.
"Vợ ơi, vẫn là em suy nghĩ càng chu đáo hơn."
Vệ Lăng bởi vì sự tinh tế của Tần Thanh Man mà cảm thán không thôi.
Nếu là hắn, khả năng sẽ không nghĩ nhiều như vậy, có thể mang sủi cảo về đã là khá lắm rồi.
Tần Thanh Man nhìn Vệ Lăng một cái, cười nói: "Chúng ta tặng quà đương nhiên phải khiến cho người nhận quà vui vẻ, không làm thì thôi, nhưng đã làm là phải làm đến mức tốt nhất, muốn đối phương khi nhớ lại liền có thể nhớ được quà của chúng ta tốt đến nhường nào."
"Đúng vậy, vợ ơi em làm đúng đấy." Vệ Lăng học theo dáng vẻ Sở Sở khen ngợi Tần Thanh Man.
Tần Thanh Man cùng Sở Sở lập tức bật cười, khóe miệng Vệ Lăng cũng vui vẻ nhếch lên.
Gói xong sủi cảo, Tần Thanh Man nhìn thoáng qua sắc trời bên ngoài cửa sổ, nhanh chóng đi chiên sủi cảo, mùa đông ở nơi này của bọn họ trời tối sớm, phải chiên sủi cảo sớm một chút, nếu không đợi Vệ Lăng đưa sủi cảo xong trở về trời cũng tối rồi.
Để riêng phần sủi cảo cần chiên ra, cô để Vệ Lăng mang phần sủi cảo còn lại ra ngoài sân để đông lạnh, đến tối lúc ăn lại mang vào.
Vệ Lăng bưng sủi cảo đi ra ngoài, Tần Thanh Man bắt đầu bận rộn chiên sủi cảo.

Bạn cần đăng nhập để bình luận