Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 284 - Khoảng thời gian náo nhiệt 3




Trong khi hai vợ chồng nói chuyện thì củ cải trắng đun trong nồi đã chín.
Vệ Lăng đứng dậy bỏ chỗ cá hầm không nhiều vào, đậy nắp nồi lại, một lúc sau nóng sôi sùng sục lên.
Nhiệt độ trong phòng khách cao, bỏ cá hầm vào trong chậu cũng không sợ lạnh.
Múc cá hầm với củ cải trắng đổ ra, Vệ Lăng đi rửa nồi, rửa nồi xong mang đi nấu sủi cảo.
Trước khi nấu sủi cảo, Tần Thanh Man gác cái nồi lúc trưa mới dùng xong lên bếp lò, thêm chút dầu vào đáy nồi, cô lại thêm chút dầu lạc, sau đó bắt đầu chiên sủi cảo.
Đưa cho mấy người Vương Thừa Bình chút sủi cảo chiên, người nhà bọn họ mỗi người ăn một cái nếm thử mùi vị một chút, Tần Thanh Man quyết định cũng làm luôn cho nhà mình một bữa sủi cảo chiên.
Mười lăm phút sau, sủi cảo chiên thơm phức ra lò.
Sở Sở đã sớm không chờ nổi nữa bưng bát đứng một bên chờ đợi.
“Cho em, thổi cho nguội một chút đi rồi ăn.” Tần Thanh Man bỏ vào bát cậu nhóc một cái sủi cảo chiên rồi dặn dò.
“Em biết rồi chị.” Sở Sở vui mừng phấn khởi nhường lại vị trí ngồi qua một bên bắt đầu thổi phù phù chiếc sủi cảo ở trong bát.
“Vợ, em vẫn còn chiên sủi cảo hả?” Vệ Lăng ngồi một bên bóc tỏi, nhìn thấy một chảo đầy sủi cảo chiên, cảm thấy có thể ăn không hết.
Tần Thanh Man thoáng nhớ lại sức ăn của người nhà mình, cũng hiểu được hình như mình chiên hơi nhiều sủi cảo thì phải, cô nghĩ rồi nói: “Giữa trưa còn lại hai cái bánh bao, lát nữa nếu sủi cảo chiên không đủ thì ăn bánh bao.”
“Được đó.”
Vệ Lăng cảm thấy sắp xếp như vậy rất tốt.
Sủi cảo chiên đã xong, món hầm cũng đã xong, chỉ còn thiếu đúng duy nhất tỏi cùng giấm chua để ăn cùng sủi cảo.
Tỏi là Vệ Lăng giã, nước chấm là Tần Thanh Man pha.
Ăn sủi cảo chấm giấm chua cũng có mục đích, chỉ có mỗi giấm chua thì quá nhạt nhẽo không đủ vị, được điều chỉnh lại một chút, bỏ thêm chút xì dầu vào trong nồi rồi thêm mấy nguyên liệu khác đun lên. Chỉ mấy phút sau hương thơm bay lên, thêm chút tỏi băm, giấm chua, thơm đến mức khiến cho Sở Sở lập tức muốn coi nó thành súp mà uống.
Bữa tối đã chuẩn bị ổn thỏa, giờ chỉ còn việc ăn thôi.
Cả nhà đã rất lâu không ăn sủi cảo ngon như vậy, còn có giấm chua giải ngấy, ba người ăn một bữa sủi cảo chiên.
Nhai kỹ nuốt chậm, nửa giờ sau mới ăn xong.
“Chị, sủi cảo ăn ngon quá, em yêu sủi cảo.” Sở Sở vuốt chiếc bụng nhỏ cảm thấy thỏa mãn.
Bữa sủi cảo ngày hôm nay cùng với bữa sủi cảo trước đó cậu ăn cách nhau đã nhiều năm, cuối cùng cậu cũng được ăn lại sủi cảo. Sủi cảo chị làm còn ngon hơn thơm hơn cả mẹ làm nữa.
Tần Thanh Man làm bữa sủi cảo hôm nay thay thế cho bữa sủi cảo của mẹ trong trí nhớ của Sở Sở.
Ăn uống no đủ, một nhà ba người lại chậm rãi thu dọn bát đũa, thu dọn xong ngồi bên cạnh bếp lò sưởi ấm.
Sở Sở còn rất nhanh trí đi đốt giường đất trước khi sưởi ấm.
Hôm nay Vệ Lăng với Sở Sở đều đã tắm rửa, chỉ còn Tần Thanh Man chưa tắm, Tần Thanh Man nhìn thoáng qua lò lửa đỏ rực, nói: “A Lăng, anh đi kể chuyện cho Sở Sở nghe đi, em đi tắm cái.”
Với tình hình nông thôn lúc bấy giờ, người một nhà cũng không kiêng kỵ gì cả, cô nói thẳng ra nhu cầu của mình.
“Anh đi mang bồn tắm vào cho em trước.”
Vệ Lăng đến phòng phía đông mang bồn tắm ra ngoài rửa sạch một lần đặt gần lò sưởi, đổ nước giếng trong vắt vào bên trong.
Đợi lò lửa đun nóng nước xong, đổ thêm nước ấm vào trong là có thể tắm.
Tần Thanh Man không đi tắm ngay mà đi đến phòng chứa đồ lấy ra một ít dầu trà khô cho vào trong túi vải xô đập. Nơi này là nông thôn, không có vòi hoa sen để tắm, tóc cô dài, gội đầu và tắm phải tách ra.
Lấy cây gậy gỗ đập liên tục vào túi dầu khô, dầu khô bị đập nát, túi vải chảy ra một ít chất lỏng màu xanh lá, đây là dầu trà lưu lại.
Đừng nhìn nó dầu mỡ vậy thôi chứ dùng để lại tốt lắm nha.
Không chỉ dùng làm dầu gội, còn có thể mang đi làm dầu bôi vào tóc, quan trọng hơn là có thể nuôi dưỡng, phục hồi tóc.
Dùng dầu trà khô gội đầu tóc không chỉ suôn mượt mà còn làm sạch tốt, lại mang theo mùi thơm ngát nhàn nhạt.
Sở Sở thấy Tần Thanh Man đang đập dầu trà khô liền chạy đi mang chậu rửa mặt tới, sau khi đập xong dầu trà khô cần phải dùng nước nóng hòa ra.
Nước sau khi được hòa tan ra chính là nước gội đầu.
Đây là lần đầu tiên Vệ Lăng thấy con gái ở nông thôn gội đầu.
Dầu trà khô được bọc trong túi vải xô sau khi bị hòa tan phai ra thành màu vàng nhạt thanh nhã, không hề có tạp chất.
Sau bước này, Tần Thanh Man thêm nước ấm vào trong chậu rửa mặt, sau khi được nửa chậu bưng nó lên đặt trên kệ.
Loại giá đỡ chậu rửa mặt này có độ cao khá vừa vặn, Tần Thanh Man khom người là có thể gội đầu.
Nhưng khi cô khom người đường cong liền lộ ra khiến Vệ Lăng lập tức không rời mắt được.
Thật ra quần áo của Tần Thanh Man không bị hở một chút nào, nhưng nhìn từ phía sau đối với Vệ Lăng lại là một loại hấp dẫn không giống bình thường.

Bạn cần đăng nhập để bình luận