Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 410 -




Nhóc sói con mới vừa nãy trải qua cuộc chạy nhảy săn mồi, đã sức cùng lực kiệt, cũng không đòi ăn với Sở Sở, mà cụp đôi tai đi về phòng phía tây chui vào trong ổ sói mà Tần Thanh Man đã làm cho nhóc, rồi cuộn mình thành một nắm.
Nhóc sói con hôm nay vừa tủi thân vừa đói bụng, tức giận rồi.
Lúc mới đầu Sở Sở còn chưa phát hiện ra nhóc sói con đang tức giận, còn tưởng là do nhóc con buồn ngủ, cậu đi vò khăn mặt, tự rửa tay sạch sẽ, rồi mới đi tìm nhóc sói con, sau đó liền trông thấy nhóc sói con chỉ để lại cho mình một cái mông tròn tròn mũm mĩm.
Bất kể là cậu trêu đùa như thế nào, Đô Đô cũng không hề xoay người lại.
Đến lúc này, Sở Sở coi như đã biết được nhóc sói con đang tức giận.
Lần trước Tần Thanh Man làm hàng rào cho nhóc đã khiến nhóc sói con con tức giận đến phá hủy tan tác cả hàng rào, hôm nay mình cười giễu nhóc sói con hai lần, nói không chừng hiện tại nhóc đang vô cùng tức giận với mình, Sở Sở vừa nghĩ tới như vậy liền nhanh chóng đi nhận lỗi với nhóc sói con.
Lời tốt đẹp đã nói ra cả rổ rồi mà nhóc sói con vẫn không hề quay người lại.
Bạn nhỏ Sở Sở có hơi sốt ruột, vươn một ngón tay nhỏ nhắn ra chọc chọc cái mông béo mũm mĩm của nhóc sói con, nhận lỗi nói: "Đô Đô ơi, anh xin lỗi nhé, anh không nên cười đùa nhóc, là do anh không đúng, anh xin lỗi nhóc mà."
Cái đuôi nhỏ trên mông nhóc sói con hơi hơi động đậy, nhưng vẫn không để ý đến Sở Sở.
Tên nhóc này rất nóng tính, lại còn thù dai, mặc dù nó nghe không hiểu lời nói của Sở Sở, nhưng chắc chắn nó có thể cảm nhận được sự chế giễu của Sở Sở đối với mình trước đó.
Hừ, dám chế giễu bản đại vương, không thèm để ý, chắc chắn không thèm để ý nữa.
Lần đầu tiên vắt sữa dê thành công, Tần Thanh Man mất tầm bốn chục phút mới vắt sạch sữa ở trong ngực dê mẹ, xách nửa non thùng sữa dê tươi lên, cô nhìn thoáng qua sắc trời bắt đầu tối dần rồi nhanh chóng đi vào nhà.
Ngồi bốn chục phút ở trong chuồng dê, cũng may là bên trong chuồng dê đã được sưởi ấm, nếu không thì không chỉ có dê không chịu nổi, mà đoán chừng người vắt sữa dê là cô đây cũng không thể nào chịu được.
"Đô Đô, đến uống sữa dê nào."
Tần Thanh Man vừa vào nhà liền tìm cái bát lúc trước nhóc sói con dùng để uống nước kẹo sữa, rồi đổ sữa đến hơn phân nửa cái bát.
Nhóc sói con là động vật hoang dã, cho nên cô cũng không có dự định xử lý sữa xong rồi mới cho nhóc con uống.
Ở trong phòng phía tây, Sở Sở nói cả rổ lời tốt đẹp với nhóc sói con cũng chỉ đổi lại được vài cái động đuôi của nhóc con, đừng nói là quay người lại, đến cả thò cái móng ra thôi cũng không được ấy chứ, tại lúc Sở Sở tưởng rằng nhóc sói con sẽ giận mình đến cùng trời cuối đất, thì theo giọng nói vang lên của Tần Thanh Man, vụt một cái bóng dáng của nhóc sói con liền biến mất dạng.
Nhìn vào ổ sói trống huơ trống hoác, Sở Sở bất đắc dĩ bật cười.
Xem ra sau này không thể tùy tiện trêu đùa nhóc sói con rồi.
Nhóc sói con này mà tức giận lên đúng là khó tính vô cùng, cũng thật sự khó dỗ, giống y như trẻ con loài người.
Sở Sở ra khỏi phòng phía tây trông thấy chính là hình ảnh nhóc sói con đang ôm bát ăn như hổ đói.
Đói bụng cả một ngày, rốt cuộc cũng có thể uống được sữa xịn, nhóc sói con cảm thấy thỏa mãn, vừa ăn vừa rên hừ hừ cáo trạng với Tần Thanh Man, tựa như đang tố cáo việc Sở Sở lúc trước chế giễu nhóc.
Tần Thanh Man nhìn về phía Sở Sở.
Sở Sở bất đắc dĩ biểu lộ một khuôn mặt tươi cười.
Hai người mặc dù đều nghe không hiểu nhóc sói con đang lầm bầm cái gì, nhưng đúng là có thể cảm nhận được ý vì muốn cáo trạng của nhóc sói.
Tần Thanh Man chớp chớp mắt rồi bật cười.
Xem ra trong nhà có thêm một nhóc con không chỉ khiến mọi thứ trở nên có sức sống hơn, mà cũng nhiều thêm vài phần náo nhiệt sôi nổi, đến cả Sở Sở cũng được nhóc sói con kéo theo trở nên càng hoạt bát hơn.
Tần Thanh Man vắt được nửa non thùng sữa dê, không tính là nhiều, nhưng cũng không hẳn là ít.
Cô dùng thùng nhỏ để vắt sữa, sữa vắt một lần có thể đạt tới ba bát to, chắc chắn đủ để cho nhóc sói con uống.
Nhưng mà trước mắt cô vẫn chưa biết được được lượng ăn của nhóc sói con, cho nên sữa vắt được lần đầu cũng không có phần của Sở Sở.
Mùi tanh của sữa dê nặng hơn so với sữa bò, có hương vị tanh nồng, muốn loại bỏ đi vị tanh, phải dùng hạnh nhân, Tần Thanh Man dự tính mấy ngày này trước tiên cứ xác định xem lượng ăn của nhóc sói con như thế nào đã, đảm bảo cho nhóc sói con ăn no uống đủ rồi thì chỗ còn thừa sẽ dùng hạnh nhân khử tanh cho Sở Sở uống.
Cũng may chỗ này của bọn họ là vùng núi với nhiều chủng loại động thực vật phong phú, trên núi quả gì cũng có hết.
Nguyên chủ cũng thu gom được một ít hạnh nhân cất ở phòng chứa đồ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận