Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 472 -




"Chị ơi, cho chị này."
Sở Sở cũng vừa lúc rót nước xong, băng cốc đi tới bên cạnh Tần Thanh Man.
"Sở Sở nhà chúng ta thật sự giỏi quá đi." Lúc nhận lấy cốc nước, Tần Thanh Man thuận tiện tán thưởng đứa nhỏ một câu, đứa nhỏ lập tức cười đến mức mặt mày sinh động, ôm nhóc sói con vào trong ngực không ngừng xoa nắn, khiến cho nhóc sói con bất mãn hung hăng đá cho Sở Sở mấy cái.
"Ai ui, còn dám đá anh à, xem anh làm sao xử lý nhóc đây."
Sở Sở bị nhóc sói con dời đi sự chú ý.
Nhóc sói con rất thông minh, đừng nhìn thân hình tròn vo của nó mà nhầm, thực ra sức lực lại không hề nhỏ, chỉ giãy giụa mấy cái đã giãy được xuống đất rồi, bốn cái móng vuốt lại hung hăng giẫm giẫm lên chân Sở Sở thêm lần nữa rồi chạy mất.
Sở Sở lập tức đuổi theo.
Mấy gian phòng trong nhà lập tức vang lên tiếng nô đùa ầm ĩ của nhóc sói con và Sở Sở.
Tần Thanh Man lặng lẽ lắng nghe, nụ cười ở trên mặt cũng không hề thay đổi, cô thích trong nhà náo nhiệt như thế, như vậy mới có hơi thở của cuộc sống.
"Thích không em?"
Vệ Lăng thấy Tần Thanh Man không uống nước, liền cầm lấy cái cốc ở trong tay Tần Thanh Man đặt lên bàn ở bên cạnh, sau đó đỡ lấy ngón tay của Tần Thanh Man chậm rãi xoa bóp.
"Thích chứ."
Tần Thanh Man theo thuận theo lời của Vệ Lăng trả lời một câu xong mới phản ứng được ý nghĩa thực sự trong lời nói của Vệ Lăng, mặt ngay lập tức đỏ bừng cả lên.
So với chiếc bếp lò ở bên cạnh còn đỏ hơn.
Vệ Lăng nhì Tần Thanh Man rồi nở nụ cười, trên khuôn mặt vẫn luôn lạnh nhạt lộ ra một chút vui vẻ cùng cưng chiều, nhỏ giọng nói: " Vậy sang năm xây nhà xong chúng ta liền sinh một đứa nhỏ." Hắn vốn cũng không thích trẻ con cho lắm, nhưng sau khi ở cùng Sở Sở và để ý Tần Thanh Man, hắn cũng muốn có một đứa nhỏ mang trong mình huyết mạch của mình và Tần Thanh Man.
Mặt Tần Thanh Man lại càng đỏ hơn, ánh mắt nhìn về phía Vệ Lăng cũng vô cùng ngượng ngùng.
Đối với một người vẫn còn chưa "chọc thủng lớp giấy ngăn cửa sổ" như cô mà nói, lúc này nhắc tới chủ đề kia khiến cô vẫn có chút thẹn thùng khó nói.
Vệ Lăng nhìn ra được Tần Thanh Man đang thẹn thùng, nhưng cũng không dễ dàng cho qua như vậy.
Mà nhấc ngón tay Tần Thanh Man lên đặt ở bên môi nhẹ nhàng hôn lên: "Vợ ơi, sang năm chúng ta tự sinh một đứa con của mình, được không em?" Hắn chính là muốn để Tần Thanh Man chính miệng đồng ý với hắn.
Chính miệng đồng ý, giống như lời hứa hẹn đêm động phòng hoa chúc.
Tần Thanh Man không biết trong lòng Vệ Lăng đang suy nghĩ điều gì, nhưng trái tim cô lúc này đã sớm rung động mãnh liệt, trong rung động, vừa có sự ngọt ngào lại vừa có sự loạn nhịp.
Tim cô bởi vì lời nói của Vệ Lăng mà loạn nhịp
"Vợ ơi, anh muốn một đứa nhỏ giống cả hai chúng ta."
Vệ Lăng tăng thêm lực độ hôn lên ngón tay Tần Thanh Man.
Đôi môi đầy đặn hôn lên ngón tay hơi lành lạnh, mang đến cho người ta một loại cảm giác say đắm, hắn muốn sử dụng đôi môi của mình từng chút từng chút làm ấm ngón tay của Tần Thanh Man, để ngón tay của Tần Thanh Man nóng bỏng trên đôi môi mình.
Tần Thanh Man có thể nhìn ra được ngọn lửa nóng rực trong mắt Vệ Lăng, cũng có thể cảm nhận được cảm giác mà bờ môi Vệ Lăng lưu lại trên ngón tay mình.
Ngón tay lành lạnh cho nên vô cũng mẫn cảm.
Cho nên môi của Vệ Lăng vốn dĩ cũng không nóng lắm, nhưng cảm giác ở trên ngón tay cô lại vô cùng nóng bỏng, nóng đến mức cả người cô đều run rẩy, cũng nóng bỏng đến mức khiến trái tim cô rung động.
Tần Thanh Man cắn nhẹ môi dưới, ánh mắt nhìn về phía Vệ Lăng mang theo một chút mông lung quyến rũ.
Đây là vẻ phong tình bộc lộ một cách tự nhiên của cô.
Vệ Lăng đã bị mê hoặc.
Hắn cảm thấy đôi mắt của Tần Thanh Man càng hấp dẫn ánh nhìn của hắn hơn cả ngón tay cô.
Tầm mắt của hắn nhịn không được đuổi theo ánh nhìn của Tần Thanh Man, đôi mắt là cửa sổ của tâm hồn, hắn có thể thấy được nội tâm của Tần Thanh Man.
"Vợ ơi, chúng ta sinh một đứa, có được không em?" Giọng nói của Vệ Lăng trở nên trầm thấp hơn.
Môi rời khỏi ngón tay Tần Thanh Man, tiến tới cánh môi của cô.
Cánh môi tới gần, hai người đều có thể ngửi thấy được hơi thở của nhau, nóng hổi, mang theo sự ngọt ngào khiến trái tim hai người họ rung động.
"Vâng." Tần Thanh Man đã bị Vệ Lăng dụ dỗ, hay có thể nói là bị mê hoặc, không khống chế được thuận theo lời của Vệ Lăng gật gật đầu.
Ngay lập tức, môi của Vệ Lăng đã phủ lên môi Tần Thanh Man.
Vợ chồng hai người hôn nhau đến say đắm khó tách rời.

Bạn cần đăng nhập để bình luận