Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 529 -




"Thanh Man, sao cô lại tới đây?" Hoàng Uyển Thanh trông thấy Tần Thanh Man lập tức lộ ra nụ cười vui vẻ, sau đó dẫn người vào trong phòng.
"Làm sao thế, không chào đón tôi đến à?" Tần Thanh Man cẩn thận đánh giá Hoàng Uyển Thanh, luôn cảm thấy vẻ mặt của Hoàng Uyển Thanh có chút không được tự nhiên cho lắm, trong lòng run lên, bỗng nhiên cảm thấy lo lắng, dù sao Hoàng Uyển Thanh cũng là một thân một mình sống ở nơi đất khách quê người xa lạ như thế này.
Hẳn là……..
Tần Thanh Man đã có ngờ vực trong lòng, cho nên liền bắt đầu quan sát đánh giá ký túc xá của Hoàng Uyển Thanh.
"Thanh Man, cô mau ngồi xuống sưởi ấm đi, tôi đi rót cốc nước để cô uống cho nhuận họng." Hoàng Uyển Thanh không biết Tần Thanh Man đã nổi lên lòng nghi ngờ với mình, dẫn người vào phòng xong liền nhanh chóng đi đóng cửa lại.
Thời tiết ở nơi này lạnh hơn rất nhiều so với ở Kinh thành, nếu không đóng cửa, cô ấy không thể nào chịu được cái giá lạnh ở bên ngoài.
"Thanh Man, cô ở đây đã quen thuộc rồi chứ?" Tần Thanh Man vừa hỏi vừa chú ý đến sự sắp xếp ở bên trong ký túc xá.
Ký túc xá không lớn lắm, chỉ tầm 7 - 8 mét vuông, nhưng đồ vật lại không ít.
Giường, bàn, bếp lò, thậm chí còn có một cái tủ, dựa theo cách sắp xếp như thế này, chức vị trước mắt của Hoàng Uyển Thanh đúng là không thể nào có được đãi ngộ như vậy, do đó có thể thấy được Hoàng Uyển Thanh đang được người khác quan tâm chăm sóc khá tốt.
Cũng không biết sự quan tâm này có được là nhờ nể mặt ai đây.
"Thanh Man, vốn dĩ sau khi đổi vị trí làm việc tôi đã muốn đi tìm cô rồi, nhưng lập tức phải đón Tết, nông trường nhiều việc bận rộn, quãng thời gian này tôi vẫn luôn theo đồng chí Chu Bang Quốc đi kiểm tra khắp nơi trong nông trường, cho nên không kịp đi tìm cô."
Hoàng Uyển Thanh rót nước xong bưng cốc đến giải thích một câu.
"Không sao cả, công việc quan trọng hơn." Tần Thanh Man rất tự nhiên nhận lấy cốc nước Hoàng Uyển Thanh đưa tới.
Chỉ trong khoảng thời gian một lúc như vừa nãy thôi, cô đã xem xét rõ ràng cả căn phòng.
"Thanh Man, cảm ơn cô." Hoàng Uyển Thanh biết sở dĩ mình có thể có được cuộc sống tốt như bây giờ, là nhờ vào Tần Thanh Man, cô ấy vô cùng cảm kích, nhịn không được tự mình nói ra lời cảm ơn.
"Uyển Thanh, không cần phải nói những lời khách sáo như vậy, cô dù gì cũng là em gái của chúng tôi."
Tần Thanh Man nói một câu hai nghĩa.
Trong đầu Hoàng Uyển Thanh hiện lên khuôn mặt của Vệ Lăng, lập tức cảm thấy áy náy cực kỳ.
Cô vốn cũng không muốn che giấu sự tồn tại của Cao Diệp Phương với Tần Thanh Man, cái người Cao Diệp Phương này ở nông trường khoe khoang phách lối như vậy, nhất định không bao lâu nữa Tần Thanh Man cũng có thể biết, nói không chừng hôm nay Tần Thanh Man tới đây cũng là bởi vì đã nghe được phong thanh gì đó rồi.
Hoàng Uyển Thanh vừa nghĩ như vậy lập tức không biết nên nói cái gì.
Hai người vốn dĩ có quan hệ không tệ, lại bởi vì sự im lặng đột nhiên xuất hiện này làm cho bầu không khí trở lên trầm mặc.
Cảm giác của Tần Thanh Man lại càng thêm kỳ quái, nhớ đến những lời Trịnh Mỹ Cầm đã nói với mình trước đó, đoán ra được Hoàng Uyển Thanh chắc chắn là đã gặp chị họ của mình.
Cô chưa từng gặp mặt Cao Diệp Phương, cũng không biết Cao Diệp Phương là dạng người như thế nào.
Nhưng Hoàng Uyển Thanh lại không giống vậy, cô gái này với Cao Diệp Phương là chị em họ trong nhà, sở dĩ lúc trước Hoàng Uyển Thanh có thể bị lừa dễ dàng như vậy, chắc chắn là bởi vì sự tin tưởng đối với Cao Diệp Phương, có thể nói rõ quan hệ của hai người này đã từng vô cùng thân thiết.
Nếu vậy thì sau khi tới nông trường, Cao Diệp Phương có khi nào lại dùng lời ngon tiếng ngọt để lừa gạt Hoàng Uyển Thanh thêm lần nữa hay không.
Con người chính là như vậy, so với người ngoài, lại càng dễ dàng tin tưởng người thân hơn.
Lúc này đối với việc mời Hoàng Uyển Thanh tới nhà mình ăn Tết, Tần Thanh Man có hơi do dự.
Nếu như Hoàng Uyển Thanh muốn thân thiết với Cao Diệp Phương hơn, một người ngoài như mình ở trước mặt Hoàng Uyển Thanh cũng không còn quan trọng nữa, nói không chừng Hoàng Uyển Thanh còn bị Cao Diệp Phương dẫn dắt lừa gạt hướng suy nghĩ, cho rằng mình và Vệ Lăng có mưu đồ gì đó với Hoàng Uyển Thanh và nhà họ Hoàng.
Tần Thanh Man nghĩ như vậy xong cũng trở nên trầm mặc.

Bạn cần đăng nhập để bình luận