Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 531 -




Hoàng Uyển Thanh ngây ngẩn cả người, ánh mắt vô ý thức nhìn xuống dưới gầm giường một cái, mặc dù không trông thấy cái gì cả, nhưng cô ấy biết Cao Diệp Phương đang trốn ở dưới đó.
Nghĩ đến Cao Diệp Phương, cô ấy bỗng nhiên cảm thấy hơi kích động, rất muốn ngay lập tức phủi sạch sẽ quan hệ giữa mình và Cao Diệp Phương.
Nhưng hai người là chị em họ máu mủ ruột già, huyết mạch là thứ không thể nào cắt đứt được.
"Thanh Man, cô yên tâm, tôi tuyệt đối không có đồ gì giấu diếm cô đâu." Cho dù có giấu diếm, vậy cũng chỉ là có ý tốt thôi, Hoàng Uyển Thanh cảm thấy mình không phải thật lòng muốn lừa gạt Tần Thanh Man, ánh mắt nhìn về phía Tần Thanh Man cũng rất sạch sẽ trong trẻo.
Thời gian quen biết Hoàng Uyển Thanh của Tần Thanh Man mặc dù không dài, nhưng vẫn có những hiểu biết nhất định đối với nhân phẩm của Hoàng Uyển Thanh.
Nếu không phải do nhân phẩm và cách làm người của Hoàng Uyển Thanh không tệ, cô chắc chắn sẽ không kết thân với đối phương, cũng sẽ không để Vệ Lăng nhận đối phương làm em gái.
Việc nhận thân ở thời đại này cũng không giống với ở thời đại sau này.
Ở thời đại này, nhận người thân đó chính là nhận thực sự, sẽ làm họ hàng một cách đàng hoàng chuẩn chỉ.
"Uyển Thanh, ngày mai đã là đêm giao thừa ngày 30 Tết rồi, nếu như cô đã được nghỉ, thì cùng với tôi về đồn Kháo Sơn ăn Tết đi, Sở Sở nhớ cô lắm đó." Sau khi suy nghĩ một cách nghiêm túc, Trần Thanh Man vẫn nói ra lời mời ăn tết với Hoàng Uyển Thanh.
Cô tin tưởng rằng, cứ coi như Hoàng Uyển Thanh giấu người ở trong phòng đi chăng nữa, thì nhất định cũng có nỗi khổ tâm riêng.
Hoàng Uyển Thanh không nghĩ đến Tần Thanh Man tới đây là mời mình tới nhà họ Tần ăn Tết, vừa nghe thấy những lời này, cả người lập tức trở nên ngây ngẩn.
Sau đó chính là niềm vui sướng cực độ.
"Thanh ……….Thanh Man, đi…………đi nhà cô ăn Tết sao?" Hoàng Uyển Thanh cảm thấy mình đã nhận được món quà mừng năm mới tốt nhất, cô ấy vốn dĩ còn cho rằng mình sẽ phải ở trong nông trường lẻ loi trơ trọi ăn Tết một mình, không nghĩ đến còn có người tới mời mình.
"Đúng vậy, chỉ cần cô không chê, thì tới nhà tôi ăn Tết đi."
Tần Thanh Man lại nói rõ ràng lời mời của mình thêm lần nữa.
"Vậy thì tốt quá rồi, Thanh Man, cô thực sự quá tốt luôn ấy, tôi đi chứ, bây giờ tôi thu dọn đồ đạc ngay đây." Hoàng Uyển Thanh vui vẻ đến nỗi quên béng luôn cả " quả bom nổ chậm" Cao Diệp Phương, dùng sức ôm chặt lấy Tần Thanh Man rồi nhanh chóng đi thu dọn đồ đạc.
Thực ra cô ấy cũng không có gì phải thu dọn cả.
Đồ ăn Tết cô ấy cũng vẫn chưa chuẩn bị, trong lúc nhất thời cũng không nghĩ ra được có thể mang thứ gì đi tới nhà họ Tần.
Tần Thanh Man nhìn thấy Hoàng Uyển Thanh đang luống cuống tay chân ở trong phòng lục tung đồ đạc, liền nở nụ cười đi tới kéo người lại, "Uyển Thanh, với quan hệ của chúng ta, cô cũng không cần phải quá khách sáo đâu, cô cứ mang quần áo thay giặt trên người là được, lát nữa chúng ta sẽ đi luôn."
"Ò, ò, mang quần áo để thay."
Hoàng Uyển Thanh đang sung sướng, lúc này đã thuộc vào trường hợp nói gì nghe nấy rồi, nghe thấy lời của Tần Thanh Man liền ngay lập tức đi mở ngăn tủ lấy quần áo.
Lúc lấy quần áo trông thấy đủ loại tem phiếu mang tới từ nhà, cô ấy cũng trực tiếp giấu vào người luôn.
Quần áo và tài sản đều cầm hết rồi, đương nhiên cũng phải cầm theo đồ dùng vệ sinh cá nhân.
Dầu dưỡng cũng được gói vào trong túi.
Sau đó Hoàng Uyển Thanh đánh giá ký túc xá của mình một chút, cảm thấy hình như cũng chẳng có thứ gì đáng giá phải mang đi nữa.
"Thanh Man, đi thôi, tôi thu dọn xong rồi."
Hoàng Uyển Thanh phấn chấn bừng bừng treo cái túi ở trên cổ tay, cái tay còn lại thì khoác lên cánh tay Tần Thanh Man.
Từ khi nghe thấy được đi tới nhà họ Tần ăn Tết, trái tim của cô ấy đã sớm bay tới đồn Kháo Sơn rồi, không muốn ở lại đây thêm một chút nào nữa.
"Đồ đạc đều đã cầm hết rồi sa" Tần Thanh Man nhìn vẻ mặt hưng phấn của Hoàng Uyển Thanh, đã tìm lại được cảm giác chung sống lúc trước của hai người, thậm chí lo lắng Hoàng Uyển Thanh sau khi rời ký túc xá phải chịu thiệt, còn nhắc nhở thêm một câu nữa.
Hoàng Uyển Thanh được nhắc nhở cũng nghiêm túc kiểm tra lại bọc đồ của mình.
Quần áo mang từ nhà tới cô ấy đều đã cầm theo rồi này, dầu dưỡng thoa mặt hay dùng cũng mang theo rồi này, còn có tiền, phiếu cũng đều cầm hết rồi, trong ký túc xá cũng chỉ còn dư lại những thứ có sẵn ở đó từ trước, nhiều nhất cũng chỉ có bếp lò với mấy nắm than, không tính là quý giá lắm, bởi vì than còn thừa tối đa cũng chỉ đủ để đốt được một ngày mà thôi, có bị người ta trộm mất cũng không sao cả.

Bạn cần đăng nhập để bình luận