Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 532 -




Hoàng Uyển Thanh cẩn thận kiểm tra lại một lượt, lập tức lắc đầu với Tần Thanh Man, "Thanh Man, không còn sót thứ gì nữa đâu."
"Vậy chúng ta đi thôi."
Ánh mắt Tần Thanh Man lạnh nhạt liếc về phía chiếc giường, dẫn Hoàng Uyển Thanh ra khỏi ký túc xá.
Hoàng Uyển Thanh theo sau Tần Thanh Man, vừa ra khỏi cửa đã lập tức khóa cửa lại ngay, quan hệ của cô ấy cùng với các thanh niên trí thức khác trong nông trường cũng không được tốt lắm, lo lắng sau khi mình đi sẽ có người tiến vào ký túc xá của mình, cho nên nhất định phải khóa cửa lại.
Tần Thanh Man thấy Hoàng Uyển Thanh khóa cửa lại, cũng không lên tiếng nhắc nhở.
Thậm chí sâu trong lòng còn cảm thấy hơi vui vẻ.
Mặc kệ người trốn ở trong phòng kia có phải là Cao Diệp Phương hay không, đối phương đoán chừng cũng sẽ bị cái chiêu khóa cửa này của Hoàng Uyển Thanh làm cho tức điên lên mất.
Cửa được khóa từ bên ngoài, nếu muốn đi ra ngoài, nhất định phải thông qua cửa sổ.
May là ký túc xá này ở tầng một, chứ nếu như ở tầng hai, lén lút leo cửa sổ ra ngoài không bị người ta coi ăn trộm, thì cũng sẽ phải nhảy lầu, bất kể rơi vào trường hợp nào, sau khi bị phát hiện người này cũng nhất định không còn mặt mũi để gặp người khác nữa.
"Thanh Man, chúng ta về nhà thôi."
Đối với việc đi tới nhà họ Tần, Hoàng Uyển Thanh trông còn có vẻ tích cực hơn so với chủ nhân như Tần Thanh Man.
Cô ấy không chỉ nhớ bạn nhỏ Sở Sở của nhà họ Tần, mà còn nhớ nhung đồ ăn do Tần Thanh Man làm.
Ăn đồ ăn của nhà ăn nông trường rồi, cô ấy mới biết đồ ăn do Tần Thanh Man làm rốt cuộc là mỹ vị nhân gian đến nhường nào.
Tần Thanh man thấy Hoàng Uyển Thanh thực sự hoàn toàn quên mất việc trong phòng vẫn còn có người, ý cười trong mắt vẫn chưa từng dừng lại, đồng thời đối với việc Hoàng Uyển Thanh giấu người trong phòng cũng có suy đoán nhất định.
Dù sao có một số chuyện, nếu như thay đổi vị trí suy nghĩ một chút thì vẫn có thể đoán ra một cách dễ dàng.
Hai người tay nắm tay rời khỏi ký túc xá, lúc đi qua sân, bao nhiêu người như vậy nhưng cũng chẳng có ai chào hỏi Hoàng Huyền Thanh một tiếng cả, mọi người chỉ kinh ngạc nhìn Hoàng Uyển Thanh và Tần Thanh Man một cái rồi lại quay đầu tiếp tục nói chuyện phiếm với nhau.
Tần Thanh Man lập tức hiểu rõ được Hoàng Uyển Thanh ở nông trường có lẽ chỉ tốt về mặt công việc thôi.
Trong việc giao tiếp kết giao với mọi người, Hoàng Uyển Thanh có lẽ vẫn phải chịu thiệt.
"Thanh Man, cô cũng nhìn thấy rồi đấy." Hoàng Uyển Thanh đương nhiên có thể cảm nhận được thái độ của đám người đối với mình, nhịn không được nhỏ giọng nói với Tần Thanh Man một câu.
"Ừ, bản tính của con người cả thôi."
Tần Thanh Man khó có thể nói rõ được những người thanh niên tri thức này là đúng hay sai, nhưng cô biết bản tính con người có những lúc rất phức tạp.
Những lúc bạn trải qua cuộc sống không tốt, những người này có thể sẽ có vài phần đồng tình với bạn, nhưng những lúc bạn từ cuộc sống không tốt lại trở nên sống tốt hơn bọn họ, bọn họ có thể bài xích bạn trong vô thức.
Tình cảnh mà Hoàng Uyển Thanh gặp phải lúc này chính là loại bạo lực lạnh mà mắt người không trông thấy được.
"Thanh Man, tôi cũng không biết vì sao các cô ấy lại đối xử với tôi như vậy, lúc trước tôi bị Triệu Thiên Thành dây dưa, các cô ấy liền chủ động giữ khoảng cách với tôi, không giúp đỡ tôi, cũng không quá đáng đến mức bỏ đá xuống giếng, những điều này tôi đều có thể hiểu được." Khi nói đến chuyện này Hoàng Uyển Thanh rất phiền muộn.
Nói xong lại bổ sung thêm: "Nhưng hiện tại Triệu Thiên Thành đã không còn quấn lấy tôi nữa, tôi cũng đã đổi công việc khác rồi, tại sao các cô ấy vẫn còn xa lánh tôi như vậy chứ?"
Tần Thanh man nhất thời cũng không biết phải an ủi Hoàng Uyển Thanh như thế nào, nghĩ nghĩ một lúc, Chỉ có thể nói: "Cô vẫn muốn ở lại nông trường sao?"
Cô vẫn nhớ lần trước Chu Kinh Quốc có nói với cô ở Công xã vẫn còn thiếu người, nếu như Hoàng Uyển Thanh không muốn ở lại nông trường nữa, cô thực ra có thể giúp được Hoàng Uyển Thanh thay đổi địa điểm làm việc.
Đổi địa điểm làm việc rồi có thể kết giao với nhiều người mới, có lẽ sẽ không còn tình trạng bị xa lánh nữa.
Hoàng Uyển Thanh không nghĩ tới Tần Thanh Man sẽ hỏi mình như vậy.
Cô ấy có hơi giật mình.

Bạn cần đăng nhập để bình luận