Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 534 -




Trịnh Mỹ Cầm biết rõ tính cách của chồng mình, cũng không nói đùa, mà chỉ vào chiếc giỏ liễu thật lớn đang đặt ở trên ghế phụ, rồi nói với Tần Thanh Man: "Thanh Man, đây là rau củ chị tận dụng nhà kính của nông trường mà trồng ra, em mang về làm thêm vài món để ăn Tết, cũng coi như là một chút tấm lòng của chị."
"Như vậy thì tốt quá, cảm ơn chị Mỹ Cầm nha."
Tần Thanh Man nhìn thoáng qua chỗ rau xanh non mơn mởn ở trong giỏ liễu, rau củ có màu xanh lục quả thực rất hiếm có, nếu như Trịnh Mỹ Cầm tặng thịt cho cô thì còn có khả năng cô sẽ từ chối một chút, nhưng đồ được tặng là rau xanh, vậy thì cô không cần phải khách sáo mà nhận ngay.
"Cảm ơn cái gì mà cảm ơn, khách sáo quá rồi đấy."
Trịnh Mỹ Cầm cười hờn với Tần Thanh Man.
"Được rồi, chị Mỹ Cầm, vậy thì em cũng không khách sáo với chị nữa, quà này của chị em xin nhận, còn nhận một cách vô cùng vui sướng nữa chứ." Tần Thanh Man ngồi ở vị trí phó lái vẫy tay với Trịnh Mỹ Cầm.
Xe kéo đã được nổ máy một lúc, cho nên lúc nào cũng có thể bắt đầu xuất phát ngay.
"Lão Bao à, lái xe ổn định chút, đừng để mấy người Tần Thanh Man phải chịu sóc nảy." Trịnh Mỹ Cầm đứng ở bên đường dặn dò Bao Thắng Lợi.
"Anh biết rồi, vợ ạ."
Bao Thắng Lợi đạp chân ga, đội ngũ xe kéo bắt đầu xuất phát.
Tốc độ của xe kéo cũng không nhanh lắm, nhưng đã nhanh hơn rất nhiều so với đi bộ, đồng thời so với đi bộ cũng nhàn nhã hơn nhiều.
Tần Thanh Man không thân quen với Bao Thắng Lợi cho lắm, nam nữ có sự khác biệt, cộng thêm tiếng xe kéo thực sự rất lớn, cho nên cô dứt khoát ngồi dựa sát với Hoàng Uyển Thanh mà không nói thêm gì cả, chỉ tập trung nhìn con đường phía trước.
Xe kéo không đi vào thị trấn, mà đi vòng qua thị trấn nói về hướng sư bộ XXX.
Mà đồn Kháo Sơn vừa hay tọa lạc giữa hai chỗ này.
Hơn nửa tiếng sau, xe kéo của Bao Thắng Lợi dừng lại, xe kéo anh ấy lái chính là chiếc xe kéo đầu tiên, cho nên xe kéo anh ấy điều khiển vừa dừng lại, những chiếc xe kéo đằng sau cũng theo đó mà dừng lại theo.
Tần Thanh Man, Hoàng Uyển Thanh, còn có thím Quế Anh đều xuống xe.
"Mẹ, con bé Thanh Man, bọn con không vào đồn đâu, mọi người mau chóng trở về nhà đi, bên ngoài lạnh lắm." Khi đối diện với người mẹ vợ là thím Quế Anh này, Bao Thắng Lợi mới nói nhiều hơn một chút, những lời quan tâm cũng có thể nói ra được.
"Thắng Lợi ơi, con còn đang làm việc, mẹ cũng không giữ các con ở lại ăn cơm nữa, lái xe chậm một chút, sớm hoàn thành nhiệm vụ để còn về nhà sớm một chút con nhé." Mỗi tháng thím Quế Anh đều đi tới nhà con gái ở nông trường một chuyến, cho nên có quan hệ vô cùng tốt với Bao Thắng Lợi.
"Con biết rồi, mẹ ạ." Bao Thắng Lợi trả lời một tiếng rồi tiếp tục lái xe kéo đi.
Ba người Tần Thanh Man đưa mắt nhìn theo chiếc xe kéo đi xa dần xong rồi mới quay người tiến vào trong đồn.
Hoàng Uyển Thanh và Tần Thanh Man hợp sức nhấc rau củ bên trong giỏ liễu lên, khỏi phải nói, Trịnh Mỹ Cầm thực sự rất chân thành, quả thực là đựng đầy ắp cả một giỏ liễu.
Khối lượng cũng không hề nhẹ.
Bên trong giỏ liễu của thím Quế Anh cũng đựng không ít rau xanh.
Trong tiết trời tuyết lớn ngập núi, rau tươi có màu xanh lục đúng là thứ đồ hiếm thấy.
Ba người vừa đi vừa nói chuyện phiếm, đi được một lúc thì chia đôi hai ngả, bởi vì nhà thím Quế Anh không cùng đường với nhà Tần Thanh Man.
"Thanh Man, đồn Kháo Sơn đẹp quá đi." Lần trước Hoàng Uyển Thanh đến đồn Kháo Sơn cũng cách hiện tại khá lâu rồi, lâu rồi không tới, ấn tượng đồn Kháo Sơn mang lại cho cô ấy cũng không giống như trước nữa, năm hết Tết đến đến nơi, trong đồn không chỉ nhà nào nhà đấy tỏa ra mùi thơm nức mũi, mà cũng có những thứ đồ trang trí chỉ khi Tết đến mới có.
Đèn băng đã được các gia đình treo dưới mái hiên, có một số nhà thậm chí đã bắt đầu dán lên câu đối.
Câu đối màu đỏ tươi vô cùng bắt mắt giữa vùng núi khắp nơi đều là tuyết trắng như thế này, cũng thể hiện ra được không khí vui vẻ của ngày Tết.
"Chị, chị Uyển Thanh."
Tần Thanh Man còn chưa trả lời Hoàng Uyển Thanh, Sở Sở đã dẫn theo nhóc sói con ra chào đón.
Sở Sở vốn đang chơi đùa với nhóc sói con ở trong nhà, kết quả nhóc sói con ngửi thấy hơi thở của Tần Thanh Man, liền trực tiếp lao ra khỏi cửa.
Nhóc sói đã con chạy ra, Sở Sở đương nhiên cũng sẽ theo đó mà chạy ra ngoài rồi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận