Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 590 -




Thực ra từ ngay trước khi tiếng nói vang lên, cả Vệ Lăng và nhóc sói con đều đã quay đầu nhìn sang rồi, cảm nhận được hơi thở quen thuộc, bọn họ mới không nhắc nhở.
"Đồng chí ủy viên chính trị.”
Mấy người Tần Thanh Man kinh ngạc nhìn về phía ủy viên chính trị Trương đang dẫn theo mấy người đi tới.
"Tôi biết ngay là mấy người đang sốt ruột chuyện xây dựng khu ở dành cho người nhà mà, cho nên đã liên hệ với các đồng chí trong đội địa chất của tỉnh đến để thăm dò từ sớm rồi." Ủy viên chính trị Trương vừa đi tới gần nhóm người Vệ Lăng vừa nói một câu để giải thích.
Ông ấy trông thấy xe dành cho quân đội ở dưới chân núi cho nên liền biết ngay mấy người Vệ Lăng đang ở đây.
"Ông còn không biết ngại mà nói ra à, mùng 1 đầu năm bắt người ta lên núi khảo sát, còn có người nào giống như ông sao!" Đồng chí phụ trách việc thăm dò của tỉnh tên là Thi Lương Công, là kỹ sư phụ trách việc khảo sát khu ở dành cho người nhà của sư bộ XXX.
Uỷ viên chính trị nhìn Thi Lương Công cười cười: "Đồng chí lão Thi, không phải do ông công việc bận rộn quá hay sao, ông phải quan tâm đến sư bộ của chúng tôi một chút chứ, ở nơi này của chúng tôi có biết bao nhiêu đồng chí đang mong chờ sớm ngày xây dựng khu ở dành cho người nhà đấy."
Nói xong lời này lại nhanh chóng bổ sung thêm một câu, "Dù sao nhà ông cũng chỉ có một mình ông thôi, đi đâu mà chẳng là ăn Tết, đến nơi này của chúng tôi, không chỉ giải quyết được vấn đề ăn uống, mà còn có thể hoàn thành nhiệm vụ sớm hơn một chút, tốt biết bao nhiêu."
Thi Lương Công không nghĩ tới ủy viên chính trị Trương còn có thể nói ra những lời này, cơ thịt trên mặt mạnh mẽ run rẩy mất mấy lần, "Lão Trương, tôi không ngờ rằng ông cùng Vương Thừa Bình lăn lộn lâu ngày, da mặt cũng trở nên dày như vậy đấy."
"Đâu có, đâu có, ông lại quá khách sáo rồi."
Ủy viên chính trị Trương cũng không hề cảm thấy Thi Lương Công đang cà khịa mình một chút nào cả, trên mặt vẫn nở nụ cười tươi rói.
Thi Lương Công trông thấy dáng vẻ này của ủy viên chính trị Trương, cũng chẳng thèm tranh luận nữa, dù sao những người khác cũng đã đến rồi, ông ấy lập tức chỉ huy đội mũ đi khảo sát Vách Mỏ Ưng.
Nếu như chỉ là xây dựng nhà ở thông thường thì cũng không cần đến đội khảo sát của bọn họ phải ra mặt, nhưng việc xây dựng khu ở dành cho người nhà của sư bộ XXX lại khác, việc này không chỉ là việc quan trọng của sư bộ, mà đến cả quân đội cũng rất xem trọng việc này.
Nếu không thì cho dù ông ấy có quan hệ tốt với ủy viên chính trị Trương đi chăng nữa, cũng sẽ không đến mức mới mùng một đầu năm đã dẫn cả đội đến đây làm việc.
Thi Lương Công ở một mình cô đơn lẻ bóng, nhưng các thành viên khác trong đội lại không phải như thế.
Cả năm vất vả mới được nghỉ ngơi có mấy ngày, có ai là không muốn ở nhà bên cạnh vợ con nhiều hơn đâu chứ.
"Đồng chí, ánh mắt của cô đúng là không tồi, nơi này quả thực không thích hợp để xây dựng khu ở dành cho người nhà."
Mặc dù Thi Lương Công vẫn phái các đội viên đi khảo sát, nhưng lại thẳng thắn đồng tình với suy đoán trước đó của Tần Thanh Man, việc cho các đội viên đi thăm dò chỉ là để lấy số liệu chính xác nhất chứng minh nơi này vì sao không thích hợp xây dựng khu ở dành cho người nhà mà thôi.
"Đồng chí, cảm ơn ông vì đã ghi nhận."
Được người có chuyên môn nghiệp vụ tán thành, Tần Thanh Man hết sức vui vẻ.
"Đồng chí, cô là người của sư bộ XXX à?" Thi Lương Công cảm thấy vô cùng hứng thú với Tần Thanh Man, nhịn không được hỏi thêm một câu.
"Cô ấy là vợ tôi."
Vệ Lăng tiến lên trước một bước đứng chắn giữa Thi Lương Công và Tần Thanh Man, nói xong câu đó thì quay sang nói với ủy viên chính trị Trương: "Uỷ viên chính trị, chúng cháu về trước đây." Hắn tin rằng có những đồng chí chuyên môn nghiệp vụ đầy mình khảo sát ở đây, nhất định sẽ có thể chọn ra được khu vực thích hợp nhất để xây dựng khu ở dành cho người nhà.
Tần Thanh Man nhìn ra được ý đồ của Vệ Lăng, cũng không nói thêm gì cả, mà quay sang mỉm cười gật đầu với ủy viên chính trị Trương và Thi Lương Công, sau đó liền rời đi theo Vệ Lăng.
Vệ Lăng đi đầu tiên, mấy người Đỗ Hoành Nghị đương nhiên cũng sẽ bám sát theo sau.
Người đều đã đi xa đến khi chỉ còn nhìn thấy bóng lưng, Thi Lương Công mới hoàn hồn, sau đó nhìn về phía ủy viên chính trị Trương cả kinh nói: "Cái tên nhóc con Vệ Lăng kia là có ý gì? Nó cho rằng tôi ….. tôi." Ông ấy cũng quen biết Vệ Lăng, thậm chí còn khá thân thuộc với Vệ Lăng.
Khi nói chuyện, vẻ mặt đã đỏ bừng cả một mảng.
"Vệ Lăng đã lĩnh chứng kết hôn từ năm ngoái, đồng chí Tần Thanh Man vừa nãy là vợ của nó, lão Thi à, Ông không cần phải nghĩ nhiều đâu, cái tên nhóc con Vệ Lăng kia chỉ là không muốn ông đào góc tường của nó thôi, công việc của vợ nó đã được sắp xếp từ trước rồi."
Uỷ viên chính trị Trương đương nhiên cũng sẽ không hiểu lầm, biết ngay Vệ Lăng làm thế là có ý gì.

Bạn cần đăng nhập để bình luận