Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 620 -




Lúc chưa nghe Hoàng Uyển Thanh báo cáo, Đinh Hướng Sơn đã biết trong tay bọn bắt cóc có súng, bởi vì lúc trước bọn họ đã nghe thấy tiếng súng, điều cậu ấy quan tâm nhất lúc này là có ai bị thương hay không, cho nên sau khi nghe Hoàng Uyển Thanh báo cáo xong, cậu ấy nhanh chóng hỏi: “Có ai bị thương không?”
“Tôi không biết, lúc chúng tôi rời đi vẫn chưa có tiếng súng.”
Hoàng Uyển Thanh cũng rất sốt ruột, bởi vì lúc cô ấy và Sở Sở rời đi, bọn bắt cóc đã vào nhà của Tần Thanh Man, cho nên bây giờ cô ấy cũng không biết tiếng súng đã gây ra hậu quả như thế nào, có ai bị thương hay không, người bị thương là ai?
“Các đồng chí, dùng hết tốc lực tiến lên phía trước.”
Đinh Hướng Sơn cũng vô cùng lo lắng.
Theo lời của Hoàng Uyển Thanh thì bọn bắt cóc không chỉ vào mỗi nhà Tần Lỗi mà còn vào nhà Tần Thanh Man, chỉ cần nghĩ đến chuyện Tần Thanh Man gặp chuyện không may là sau ót cậu ấy lại đầm đìa mồ hôi.
Sư đoàn trưởng đã đặc biệt dặn dò cậu ấy nhất định không được để Tần Thanh Man gặp chuyện không may.
“Đồng chí, các anh không cần quan tâm đến tôi, đi cứu người quan trọng hơn.” Hoàng Uyển Thanh biết tốc độ của mình nhất định sẽ làm liên lụy đến đội ngũ nên nhanh chóng nói với Đinh Hướng Sơn.
Đinh Hướng Sơn muốn cứu người nhưng đương nhiên cũng phải bảo đảm an toàn cho Hoàng Uyển Thanh.
Cậu ấy lập tức hét lớn: “Tiểu Lâm, cậu phụ trách an toàn của đồng chí Hoàng Uyển Thanh.”
“Vâng, tiểu đoàn trưởng.” Người lên tiếng trả lời rồi bước ra khỏi hàng là cảnh vệ viên của Đinh Hướng Sơn, Tiểu Lâm.
Đinh Hướng Sơn bố trí người hộ tống Hoàng Uyển Thanh rồi lập tức đuổi theo đội ngũ đang tiến lên với tốc độ cao nhất, chuẩn bị tiến vào đồn, chẳng bao lâu sau khi tăng tốc bọn họ không chỉ hợp lại với Trịnh An Quốc mà còn gặp cả Tiền Tương Dương.
Gặp được Tiền Tương Dương, bọn họ lại nhận được tin tức tình báo rõ ràng hơn.
Đinh Hướng Sơn kiểm tra tình trạng của Tần Lỗi, Tần Lỗi mất máu quá nhiều, cộng thêm niềm hoan hỉ sau khi được cứu làm cho ông ta hôn mê bất tỉnh. Tần Kiến Quân cũng không tốt hơn bao nhiêu, cuộc trốn thoát cực hạn này làm cho cậu ra cũng rơi vào trạng thái hôn mê.
Cho nên Đinh Hướng Sơn cũng không nhận được tin tức trực tiếp chính xác nhất từ chỗ cha con Tần Lỗi.
Cậu ấy chỉ có thể phái một chiến sĩ hộ tống đoàn người Tiền Tương Dương đến sư đoàn còn mình lại dẫn theo đội ngũ hợp lại với Trịnh An Quốc.
Cứ như vậy, nhà Tần Lỗi lại một lần nữa bị bao vây chặt chẽ.
Có quân nhân chuyên nghiệp với kinh nghiệm phong phú bao vây, không để lộ ra bất kỳ một khe hở nào cả, nếu người trong nhà muốn chạy trốn thì trừ khi nằm mơ.
“Chào đồng chí, tôi là Trịnh An Quốc.”
Trịnh An Quốc nhìn thấy Đinh Hướng Sơn thì nhanh chóng đưa tay ra, sau đó nắm chặt tay của Đinh Hướng Sơn với vẻ mặt lo lắng: “Đồng chí, mục đích của bọn bắt cóc trong nhà là đồng chí Tần Thanh Man, vì cứu người nên đồng chí Tần Thanh Man đã vào trong rồi.”
“Tôi biết rồi, đồng chí Trịnh An Quốc, chúng tôi vừa mới gặp đồng chí Tiền Tương Dương, đã nghe ông ấy nói rồi.” Đinh Hướng Sơn cũng nhíu chặt mày, cậu ấy không ngờ Tần Thanh Man vẫn xảy ra chuyện.
“Đồng chí, bây giờ phải làm sao? Trong phòng ngoài đồng chí Tần Thanh Man bị khống chế ra thì còn có ba đồng chí khác nữa, tổng cộng có bốn người.”
Lúc này Trịnh An Quốc đã lo lắng đến mức đắng miệng.
Bốn người bị bọn bắt cóc khống chế đồng nghĩa với bốn mạng người, đồn Kháo Sơn của bọn họ không thể gánh vác được cái giá của việc để mất bốn mạng người.
“Đồng chí An Quốc, ông yên tâm đi, chúng tôi nhất định sẽ dốc hết toàn lực cứu người, tôi bảo đảm với ông.” Đinh Hướng Sơn không thể nào nói ra lời bảo đảm tuyệt đối, bởi vì vũ khí không có mắt, hơn nữa bọn bắt cóc lại là đặc vụ địch có kinh nghiệm phong phú, cậu ấy thật sự không thể nào bảo đảm liệu có thể cứu toàn bộ con tin ra ngoài một cách an toàn hay không.
“Đồng chí, bọn bắt cóc khống chế con tin thì chắc chắn là có yêu cầu.”
Trịnh An Quốc nói ra cách nhìn của mình.
“Tôi đã phái người đi báo tin cho lãnh đạo sư đoàn rồi, chỉ thị của lãnh đạo nhất định sẽ đến sớm thôi.” Đinh Hướng Sơn vừa trấn an Trịnh An Quốc vừa quan sát nhà Tần Lỗi.
Tuy rằng Tần Lỗi đã được cứu nhưng bởi vì dưới mái hiên thắp đèn nên có thể nhìn thấy vết máu lấm tấm trên mặt đất dưới ánh đèn sáng ngời, không nhiều lắm nhưng nhìn cực kỳ ghê người.
Trịnh An Quốc biết Đinh Hướng Sơn đang suy nghĩ chuyện cứu người nên cũng không quấy rầy mà chỉ nhìn nhà Tần Lỗi với ánh mắt lo lắng.
Một mình Tần Thanh Man mới đổi được hai mạng người, cũng không biết rốt cuộc hai kẻ bắt cóc hung hãn tàn bạo này muốn làm gì.
Đinh Hướng Sơn đi một vòng quanh nhà Tần Lỗi, không hề tìm được bất kỳ sơ hở nào của bọn bắt cóc, từ đó cậu ấy biết rằng tình huống trước mắt cực kỳ nan giải.

Bạn cần đăng nhập để bình luận