Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 635 -




Tứ Lang và Tam Lang từng bước đi ra, rốt cuộc bọn họ không có cách nào quay đầu lại, ngoài sân có rất nhiều người chú ý đến từng cử chỉ của bọn họ, hai bên không có bên nào dám lơ là.
Những giọt mồ hôi vô hình chảy trên lưng mỗi người.
"Đội trưởng." Đinh Hướng Sơn thấy rõ con tin mà Tam Lang khống chế thì vô cùng khiếp sợ, cũng rất bất ngờ.
Không phải bên tình báo đã nói Tần Thải Vân làm phản rồi sao, tại sao cô ta lại trở thành con tin chứ.
Thoáng chốc Vệ Lăng cũng không đoán ra được.
Bởi vì lúc này nhìn qua thấy Tần Thải Vân thật sự rất thảm, trên mặt là dấu bàn tay rõ ràng, mức độ sưng tấy kia không giống là giả, còn có lực tay bị khống chế lúc này, phương thức siết cổ này thật sự là đối với người một nhà sao?
Nhưng từ xưa đến nay kẻ phản bội hay gián điệp điều biết diễn kịch, Vệ Lăng cũng không có ý dễ dàng tin tưởng Tần Thải Vân, mà cũng không tùy tiện đưa ra kết luận Tần Thải Vân có phải là kẻ phản bội hay không, hắn nhỏ giọng ra lệnh: "Cứu người trước rồi tính sau."
Hiện trường có nhiều dân chúng như vậy, nếu bọn họ biết Tần Thải Vân làm phản, mà dân chúng thì không biết, lúc này không cứu được người rất dễ khiến cho dân chúng hiểu lầm.
"Vâng, đội trưởng."
Đinh Hướng Sơn tập trung toàn bộ sức lực nhìn vào trong sân nhà Tần Lỗi.
Ở trong sân khắp nơi đều là họng súng đang ngắm về phía hai tên bắt cóc.
Nhưng bởi vì trong tay hai tên bắt cóc đều có con tin, mọi người đều đắn đo không có cách nào nổ súng, nhưng độ cảnh giác vẫn luôn duy trì rất cao, họng súng vẫn luôn chuyển động theo từng bước đi của tên bắt cóc.
Sự cảnh giác của Tứ Lang rất cao.
Hắn ta luôn để ý động tĩnh xung quanh, đồng thời siết cổ của Tần Thanh Man cũng rất chặt.
Lúc này hắn ta không thể sơ suất được, phải khống chế con tin ở trong tay thật tốt.
Lúc này tinh thần của mọi người căng thẳng cực độ.
Một bóng đen bỗng xẹt qua trước mặt Tứ Lang.
Tốc độ của bóng đen đó quá nhanh, nhanh đến nỗi giống như xuất hiện bóng ma.
Trong nháy mắt mọi người đều giật mình khi bóng đen xuất hiện.
Họng súng của Tam Lang nhắm ngay Tần Thanh Man, ngón tay của Tứ Lang đã đặt vào cò súng, trước đó Vệ Lăng đã sắp xếp hai xạ thủ nhắm vào hai tên bắt cóc sẵn sàng bắn chết chúng bất kỳ lúc nào.
Có thể nói bóng đen đó đã thay đổi tất cả.
Vệ Lăng cũng nhắm về phía Tần Thanh Man.
Tất cả mọi người nhúc nhích, Tần Thanh Man cũng nhúc nhích, nháy mắt phát hiện ra bóng đen, đổi lại cô còn động đậy trước kẻ bắt cóc.
Bàn tay cô đang đặt ở giữa cổ và cánh tay của Tứ Lang lúc này trượt dọc xuống giữa ngón tay cái và ngón trỏ của Tứ Lang, dùng sức thật mạnh bẻ một cái, tay kia giữ chặt bả vai của Tứ Lang, hành động xảy ra trong nháy mắt.
Đây chính là đang so sánh tốc độ ai nhanh hơn ai.
Ấn tượng trong mắt mọi người về Tần Thanh Man là một người yếu đuối, chưa từng có ai nghĩ cô có thể phản kháng như thế.
Cho nên Tứ Lang bị một cô gái xinh đẹp quật vai ngã nhào ra ngoài, súng của Tam Lang nhanh chóng nhắm vào đầu Tần Thanh Man.
"Pằng pằng pằng…" Tiếng súng cũng vang lên.
Lúc tiếng súng vang lên, Tần Thải Vân cũng đồng thời đạp Tam Lang một cái.
Tần Thải Vân dùng hết tất cả sức lực gắng gượng để họng súng của Tam Lang không trúng Tần Thanh Mạn.
Chỉ còn thiếu một chút, ngón tay của Tam Lang chưa kịp bóp cò thì hắn ta đã trúng đạn.
Không phải một một phát, mà là vài phát.
Trong thoáng chốc cơ thể Tứ Lang như đang bay lên không trung, hắn ta biết mình đã thua, từ đầu đến cuối hắn ta không ngờ Tần Thanh Man biết võ thuật tự vệ.
Võ thuật tự vệ này không cần phải dùng nhiều sức mạnh mới thực hiện được mà chỉ cần dùng một chút kỷ xảo là được, cho nên lúc hắn ta nổ súng khi đang bị hất lên không trung, họng súng của hắn ta đã không thể nhắm trúng vào Tần Thanh Man mà là đang nhắm vào Tần Thải Vân.
Giây phút quan trọng nhất Tần Thải Vân lại phản bội bọn họ.
Nếu không thì Tam Lang sẽ không chết oan ức như thế.
"Pằng pằng pằng…"
Âm thanh của viên đạn rất rõ ràng, dường như khi ấy tất cả mọi người ở nơi đó đều ngã xuống.
Vết thương trên người Tứ Lang và Tam Lang đều là do xạ thủ của Vệ Lăng sắp xếp bắn trúng, còn trên người Tần Thải Vân là do trúng viên đạn của Tứ Lang.
Sau khi Tần Thanh Man ném Tứ Lang qua vai thì thuận thế trượt trên mặt đất đi ra ngoài hơn một mét mới dừng lại, sau đó có một bóng đen vui vẻ nhào tới người cô, là sói con.
"À húuuuu.."
Trước đây sói con vẫn luôn kiềm chế, cuối cùng nó thấy Tần Thanh Man sắp bị dẫn đi thì nó mới tìm được cơ hội công kích, nhờ có nó nên hai tên bắt cóc mới bị đánh gục còn Tần Thanh Man thì thoát khỏi nguy hiểm.
Ngoại trừ những quân nhân được huấn luyện nghiêm túc ra thì dân chúng của đồn Kháo Sơn đều khiếp sợ khi chứng kiến cảnh tượng vừa rồi.
Mọi chuyện xảy ra quá nhanh, dường như chỉ là cái chớp mắt mọi thứ đã không còn như xưa.

Bạn cần đăng nhập để bình luận