Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 655 -




“Thanh Man, tiếp theo để chị kể cho mọi người nghe chuyện của Triệu Thiên Thành và Cao Diệp Phương.” Trịnh Mỹ Cầm bắt đầu nhiều chuyện, chưa nói ra hết là trong lòng cô ấy rất khó chịu. Thấy Tần Thanh Man và Hoàng Uyển Thanh thật sự cảm thấy hứng thú với chuyện của Triệu Thiên Thành và Cao Diệp Phương, cô ấy lại tiếp tục lên tiếng.
“Chị Mỹ Cầm, chị nói đi, bọn em nghe đây.”
Hoàng Uyển Thanh cũng cầm một nắm hạt thông ra bóc vỏ từ từ.
Phía Đông Bắc là vùng rừng rậm, ở trên núi các loại cây cối nào cũng có, cây tùng cũng cực kỳ nhiều. Hằng năm nhà nhà thu hoạch được không ít hạt thông, mùa đông ngồi ở bên lò lửa vừa sưởi ấm vừa cắn hạt thông tán gẫu, như vậy là đã nhất.
Trịnh Mỹ Cầm thấy Hoàng Uyển Thanh và cô đang chăm chú nghe, tranh thủ thời gian nói tiếp: “Triệu Thiên Thành là người có tiếng tăm ở nông trường, hành tung cả ngày của anh ta đều có vô số người chú ý. Chuyện mấy ngày đó có tiếp xúc với Cao Diệp Phương hay không thì tuyệt đối không thể che giấu được, bởi vì mọi người đều sẽ theo bản năng mà chú ý Triệu Thiên Thành.”
“Đúng là như vậy thật.”
Tần Thanh Man tán thành lời của Trịnh Mỹ Cầm.
Cái này tương đương với việc người sợ nổi tiếng heo sợ mập, cho dù là muốn nịnh bợ Triệu Thiên Thành, hay là muốn tránh né Triệu Thiên Thành, đều sẽ không tự chủ mà chú ý đến Triệu Thiên Thành. Cứ như vậy, Triệu Thiên Thành thật sự không có bí mật gì ở nông trường.
“Chị Mỹ Cầm, nếu năm trước hai người ấy hoàn toàn không có tiếp xúc, vậy sao bây giờ lại có tin đồn hai người họ ở bên nhau. Không phải bây giờ đang làm kỳ nghỉ, mới mùng ba tết sao.” Hoàng Uyển Thanh thật sự không hiểu nổi.
“Chuyện bắt đầu có biến từ ngày hôm qua, mùng hai tết thằng nhóc Triệu Thiên Thành ấy trở về nông trường.”
Trịnh Mỹ Cầm nói tám chuyện đến mức trên mặt lộ vẻ phấn khích và kích động, hai má cũng ửng đỏ trông rất xinh đẹp.
Tần Thanh Man ngạc nhiên: “Không phải nói năm sau có lẽ thằng nhóc Triệu Thiên Thành sẽ ở lại thị trấn làm việc sao? Năm hết tết đến rồi, sao anh ta còn chạy trở về nông trường? Từ thị trấn đến nông trường cũng không gần, chạy đi chạy lại cũng rất tốt công, Triệu Thiên Thành quay về nông trường là có chuyện gì quan trọng sao?”
Trịnh Mỹ Cầm nhìn Hoàng Uyển Thanh một cái.
Hoàng Uyển Thanh bỗng chốc sợ hãi: “Chuyện có liên quan đến em sao?” Cô ấy cảm thấy mình vô cùng oan uổng, buổi chiều hai mươi chín tết cô ấy đã theo Tần Thanh Man đến đồn Kháo Sơn, nên cô ấy không có liên quan gì đến Triệu Thiên Thành cả.
Trịnh Mỹ Cầm nở nụ cười, giải thích: “Việc này cũng không thể nói là liên quan đến em, nhưng ít nhiều cũng có dính líu đến em.”
“Chuyện gì xảy ra thế?” Tần Thanh Man rất bất mãn với Triệu Thiên Thành.
Vệ Lăng đã nhận Hoàng Uyển Thanh là em gái thì cô ấy cũng chính là em gái của cô. Em gái cô đang ngoan ngoan ở nhà đón năm mới, mà sao gần sang năm mới thì lại bị đội bô, tên Triệu Thiên Thành này có học hành đàng hoàng không vậy.
Trịnh Mỹ Cầm thấy Tần Thanh Man tức giận, cũng không vòng vo, vội vàng kể đầu đuôi câu chuyện.
Hóa ra Triệu Thiên Thành chạy về nông trường là bởi vì ông ngoại anh ta nhìn trúng một cô gái ở thị trấn cho anh ta, người trong nhà cũng rất hài lòng, nên đã lập tức đính hôn cho Triệu Thiên Thành, mấy ngày sau khi Triệu Thiên Thành đến thị trấn thì mới biết.
Con người đều như vậy, cho rằng người mình coi trọng mới là ánh trăng sáng, còn hễ đưa tới trước cửa là đều chán ghét.
Triệu Thiên Thành không hài lòng chuyện ông ngoại anh ta không khỏi ý kiến của anh ta mà đã tùy tiện nhét cho mình một vị hôn thê, hơn nữa đối với Hoàng Uyển Thanh còn chưa dứt tình, lúc gặp mặt cô gái ấy ở trên bàn cơm thì đã bỏ chạy về nông trại trong cơn nóng giận.
Anh ta vừa uất ức lại khó chịu, muốn chính miệng đi hỏi Hoàng Uyển Thanh.
Nếu Hoàng Uyển Thanh chấp nhận ở bên anh ta, anh ta sẽ nói cho ra lẽ với ông ngoại. Còn nếu Hoàng Uyển Thanh không muốn, anh ta cũng không có ý định quay về thị trấn cưới cô gái kia, mà dự định bảo cha anh ta đổi mình sang vùng nông thôn khác.
Triệu Thiên Thành không muốn nửa đời sau bị ông ngoại khống chế.
Nói thật, Triệu Thiên Thành không có thân thiết như ông ngoại bằng với cha. Bởi vì anh ta không thích họ Triệu, anh ta là con của cha, tại sao phải theo họ của ông ngoại chứ. Lúc đi học, sau lưng có không ít người ngấm ngầm ở sau lưng anh ta cười nhạo về chuyện này.
Đây cũng là nguyên nhân khiến anh ta không thích học tập, mà thích bắt nạt người khác.
Những tên lắm mồm, vừa không có bản lĩnh còn thích nói xấu sau lưng thì phải cho biết tay.
Triệu Thiên Thành vừa giận vừa uất ức đi đến nông trường, càng nghĩ lại càng khó chịu, bèn đi thẳng đến ký túc xá của Hoàng Uyển Thanh.
Hoàng Uyển Thanh không có ở đây, đương nhiên cửa ký túc xá đã khóa chặt.

Bạn cần đăng nhập để bình luận