Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 658 -




Trịnh Mỹ Cầm tới mang theo chút quà, tương tự Tần Thanh Man cũng đáp lễ.
Trịnh Mỹ Cầm mang theo quà đáp lễ của Tần Thanh Man vui vẻ trở về nhà mẹ đẻ, hôm nay cô ấy đưa cả nhà đến chúc tết nhà mẹ đẻ, không thể ở bên ngoài quá lâu. Phải về nhà mẹ đẻ ăn cơm, cơm nước xong thì cả gia đình còn phải về nhà.
“Chị dâu.”
Tần Thanh Man tiễn Trịnh Mỹ Cầm xong, trở về phòng đã bị Hoàng Uyển Thanh ôm lấy.
Lúc này Hoàng Uyển Thanh vừa tủi thân vừa buồn bã.
Giường trong ký túc xá ở nông trường của cô ấy đã bị hai tên không biết xấu hổ phá hỏng, nên cô ấy sẽ không thể nằm trên đó được nữa. Không chỉ như thế, cô ấy còn cảm thấy ký túc xá kia rất ghê tởm.
“Uyển Thanh, sau này mỗi ngày em đều về nhà nghỉ ngơi đi.”
Tần Thanh Man biết Hoàng Uyển Thanh đang tủi thân chuyện gì.
Ký túc xá của Hoàng Uyển Thanh ở nông trường đã bị bọn Triệu Thiên Thành làm bẩn, thật sự không thích hợp để ở lại. Cũng may là đồn Kháo Sơn không quá xa nông trường Hồng Kỳ. Lát nữa cô sẽ đi nói với bên thư ký, bảo buổi sáng lúc họ đến công xã làm việc thì đưa Hoàng Uyển Thanh lên thị trấn luôn.
Đến thị trấn, rồi lại đi tới nông trường sẽ gần hơn.
Nhưng làm như vậy thì mỗi ngày Hoàng Uyển Thanh đều phải dậy sớm, hai mùa hạ mùa dậy sớm thì còn có thể, chứ mùa đông giá rét thì cần nghị lực rất lớn mới có thể dậy sớm.
Nhưng chuyện này cũng hết cách rồi.
Ký túc xá mà nông trường sắp xếp cho Hoàng Uyển Thanh cũng không thể bởi vì Triệu Thiên Thành và Cao Diệp Phương làm bậy ở đó thì có thể đổi.
Hiện tại chỉ có cách Tần Thanh Man đưa ra là khả thi nhất.
Trịnh An Quốc và Tiền Tương Dương đều là lãnh đạo công xã, mỗi sáng đi làm đưa Hoàng Uyển Thanh theo, không chỉ an toàn, mà vô thức cũng khiến bối cảnh thân phận của Hoàng Uyển Thanh ở nông trường được mạnh mẽ hơn.
Kể từ đó, Tần Thanh Man tin tưởng Triệu Thiên Thành và Cao Diệp Phương có gây ra tai họa thì cũng sẽ không có ai dám tùy ý liên lụy đến Hoàng Uyển Thanh.
Đây coi như là gián tiếp bảo vệ Hoàng Uyển Thanh.
“Thanh Man, chị thật tốt, chị còn tốt hơn cả chị dâu ruột của em.” Hoàng Uyển Thanh ôm Tần Thanh Man suýt chút nữa thì rơi nước mắt.
Cô ấy đã không còn là cô gái chuyện gì cũng không hiểu, Tần Thanh Man sắp xếp cho cô ấy, cô ấy đã có thể hiểu được ý nghĩa bên trong.
“Uyển Thanh, bây giờ chúng ta là người một nhà, người một nhà đương nhiên phải bảo vệ lẫn nhau. Em đừng sợ, cũng đừng lo lắng, trong nông trường có chị Mỹ Cầm lên tiếng cho em, không ai dám truyền tin bậy bạ đâu.”
Tần Thanh Man nói ra hai mục đích mà hôm nay Trịnh Mỹ Cầm tới cửa chúc tết.
Vừa rồi mặc dù Trịnh Mỹ Cầm có mấy lời chưa có nói, nhưng cô chắc chắn có thể đoán được.
Chuyện Triệu Thiên Thành và Cao Diệp Phương bại lộ ở trong mắt mọi người, dù Triệu Thiên Thành cố ý hay vô tình thì đều giải thích việc anh ta ở lại ký túc xá của Hoàng Uyển Thanh là vì Hoàng Uyển Thanh, dù sao người trong lòng anh ta cũng là Hoàng Uyển Thanh.
Tâm tư đơn giản thì chắc chắn chỉ có thể nhìn thấy quan hệ bất chính giữa Triệu Thiên Thành cùng Cao Diệp Phương. Còn nếu là người thâm sâu, chắc chắn có thể suy đoán vô số chuyện từ trong lời giải thích của Triệu Thiên Thành.
Ví dụ như, tại sao Triệu Thiên Thành lại ở ký túc xá của Hoàng Uyển Thanh?
Thật sự không được sự cho phép của chủ nhà mà đã tự tiện xông vào hay đã sớm ước hẹn với người ta từ lâu. Dù sao, có một số người ngoài mặt thì một kiểu, sau lưng lại một kiểu khác. Triệu Thiên Thành làm chuyện xấu không nhiều bằng Ngô Vệ Dân, có khi sau lưng còn có không ít người xem đó là lang quân như ý ở trong lòng
Để ý thì sẽ ghen tị, sẽ muốn dính líu.
Tần Thanh Man thật sự không đoán sai.
Lúc Triệu Thiên Thành và Cao Diệp Phương bị chặn ở ký túc xá thì Triệu Thiên Thành đã giải thích rằng mình thấy mệt quá nên vô thức ngủ thiếp đi.
Lập tức có người hỏi, lấy khóa cửa của Triệu Thiên Thành từ đâu vào.
Nếu như là cửa sổ thì tại sao cửa sổ nhà thanh niên trí thức Hoàng lại không đóng kín. Chẳng lẽ không biết buổi tối ở chỗ họ thường xuyên có gió, gió thổi vào mà cửa sổ không đóng kín, không phải cả căn phòng sẽ lạnh cóng sao?
Có người đưa ra nghi vấn, lập tức sẽ có vô số người nảy sinh suy nghĩ.
Có người nói cửa sổ này không đóng chặt, có phải đang cố ý mở cửa.
Một chữ mở đã có thể tạo nên sóng gió bão tố.
Ai mở cửa, mở cho ai, mở để làm gì?
Trong phút chốc chuyện này lại dính líu đến Hoàng Uyển Thanh.
Trịnh Mỹ Cầm vốn chỉ hóng hớt tới xem náo nhiệt, thấy sự chú ý của mọi người bắt đầu lệch lạc, cô ấy lập tức biết có người thấy Hoàng Uyển Thanh không thuận mắt nên chuẩn bị bôi nhọ danh tiếng Hoàng Uyển Thanh. Dù sao cuộc sống hiện tại của Hoàng Uyển Thanh ở nông trường đang hết sức như ý.
Đương nhiên sẽ có người ghen tị.
Khi người ta ghen tị thì chuyện xấu gì cũng có thể làm được.
Trịnh Mỹ Cầm hiểu rõ điều này thì lập tức ném vỏ hạt dưa trong tay xuống đất, giọng oang oang mắng chửi: “Rõ ràng là chuyện giữa Triệu Thiên Thành và Cao Diệp Phương, tại sao phải kéo đồng chí Hoàng Uyển Thanh vào chứ. Lời nói chứa đầy mùi ghen tị, lòng ghen tị đang dâng trào nên không muốn thấy người ta sống tốt chứ gì.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận