Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 663 -




Tuy Triệu Xuân Tịnh rất sợ gia thế của Cao Diệp Phương, nhưng tuyệt đối không tin mấy lời được thốt ra từ miệng cô ta. Gì mà tới ký túc xá tìm em họ, hơn nửa đêm leo cửa sổ tới tìm hả, à, lại còn tìm đến được trên giường đàn ông luôn ư?
Chỉ cần Cao Diệp Phương không muốn, đêm hôm khuya khoắt, tùy tiện nói một câu từ chối là xong, chắc chắn con trai của bà ta sẽ chẳng làm gì cô ta hết.
Tính nết con trai mình thế nào, Triệu Xuân Tịnh biết rất rõ.
Một là tự nguyện, hai là cút.
Còn cô gái Cao Diệp Phương này lại chung chăn gối với con trai mình cả một buổi tới, mãi tới khi trời sáng, khi khắp nơi đều tất bật người qua kẻ lại mới lớn tiếng la hét như thể sợ hãi lắm, này không phải quang minh chính đại bày mưu hãm hại người khác thì còn là gì?!
Triệu Xuân Tịnh cũng là phụ nữ, chỉ cần liếc mắt một cái đã nhận ra được suy tính trong lòng Cao Diệp Phương.
Bà ta nhất quyết không đồng ý cho con trai mình cười một người phụ nữ như vậy, vì nếu không thể kiểm soát được người phụ nữ này, sau này con trai có còn đứng về phía mình hay không khó mà nói chắc được, những lời người xưa thường nói không phải là không có lý.
Có vợ quên mẹ, nếu con trai bị ả đàn bà này mê hoặc, thế thì xem như uổng công bà ta sinh ra đứa con trai này rồi.
Triệu Xuân Tịnh nhìn nét lả lơi ẩn trong đôi mắt của Cao Diệp Phương, lòng thấy không thích chút nào, tiếng chuông cảnh báo liên tục reo vang, giọng điệu cũng nghiêm hơn nhiều: “Hai lựa chọn, một là đổi địa điểm công tác cho cô, cô bắt đầu lại từ đầu; hai là tôi sẽ cho cô một suất công nông binh sinh viên ở Thủ Đô, chỉ cần ba tháng là cô có thể trở lại thủ đô.”
Này là đã dốc hết vốn liếng của bà ta rồi đấy.
Vì để thoát khỏi ả đàn bà Cao Diệp Phương không hề đơn giản này, Triệu Xuân Tịnh chấp nhận dùng đủ mọi cách tiễn bước đối phương.
Chu Kinh Quốc vẫn im lặng không nói, không phải tiếng nói của ông ta không có trọng lượng, mà quan trọng là do ông ta cũng chưa nghĩ thông xem nên giải quyết chuyện này như thế nào.
Mặc dù Triệu Thiên Thành là con của ông ta, nhưng từ nhỏ đã đổi họ sang họ Triệu, xem như nửa cháu trai nhà họ Triệu, cộng thêm trên người đã có sẵn hôn ước mà ông cụ nhìn trúng, nên dù là cha thì ông ta cũng không có tư cách phản đối.
Bởi lý do Chu Kinh Quốc có thể sống tốt như ngày hôm nay, tất cả là nhờ người cha vợ này.
Chu Kinh Quốc không tiện ra mặt, đương nhiên phải để vợ mình đứng ra giải quyết, dù sao vợ cũng họ Triệu, có xử lý thành ra thế nào cũng không sao, lỡ cha vợ trách tội thì cũng chẳng liên quan gì tới ông ta cả.
Lời tự giới thiệu ban nãy của Cao Diệp Phương nghe có vẻ rất hoành tráng, dọa người.
Nhưng sau khi nghĩ kỹ lại, Chu Kinh Quốc cảm thấy có lẽ nhà họ Cao ở Thủ đô cũng không lợi hại như họ tưởng, không thì tại sao con gái cũng bị bắt về nông thôn?
Mặc dù là do chính sách thật, nhưng nếu thật sự không muốn để con gái bị phân tới cái nơi khỉ ho cò gáy, trời đông giá rét như chỗ họ thì có rất nhiều cách can thiệp, nói trắng ra thì người đến chỗ họ, bất kể thân phân hay bối cảnh thế nào cũng chẳng có ích gì, vẫn phải chịu sự sắp đặt của người khác.
Có ăn nhiều đau khổ cỡ nào cũng chỉ có thể cắn răng chịu đựng.
Sau khi suy thông suốt vấn đề này, Chu Kinh Quốc dứt khoát nhắm hai mắt lại, tuy vợ ông ta có hơi mạnh mẽ, nhưng tuyệt đối trung thành với gia đình này, không có chuyện hai lòng, cũng rất yêu thương con cái, thế nên chắc chắn sẽ không nhìn lầm người.
Nếu Chu Kinh Quốc không nhúng tay vào, vậy người có quyền quyết định mọi chuyện chính là Triệu Xuân Tịnh.
Triệu Xuân Tịnh thấy Cao Diệp Phương không đáp lại câu nào, chỉ biết gục mặt ủ rũ thì quay sang nói với Triệu Thiên Thành: “Thiên Thành, con về nhà trước đi, chuyện con thích Hoàng Uyển Thanh mẹ đã biết rồi, có gì mẹ sẽ nói lại với ông ngoại của con.”
“Thật không ạ?”
Sự chú ý của Triệu Thiên Thành lập tức bị lời mẹ nói thu hút.
Đàn ông chính là ti tiện như thế đó, cứ nhớ mãi không quên những thứ không có được.
Hoàng Uyển Thanh là mối tình đầu của Triệu Thiên Thành, hơn nữa còn là người cầu mà không được, thế nên vừa nghe mẹ đồng ý tới gặp ông ngoại nói chuyện Hoàng Uyển Thanh giúp mình thì Triệu Thiên Thành lập tức bỏ quên Cao Diệp Phương, thong thả trở về nhà.
Từ lúc có nhận thức đến nay, anh ta đã qua lại với không ít phụ nữ.
Kiểu phụ nữ nào cũng từng gặp rồi, dù là nhiệt tình hay kiểu thích giữ giá, đưa đẩy, thậm chí là giả vờ xấu hổ, anh ta cũng đều nếm thử cả. Thế nên tuy Triệu Thiên Thành cảm thấy đêm qua thoải mái hơn nhiều khi lăn giường với những người phụ nữ khác, nhưng anh ta cũng không biến thành dạng ngủ một đêm là đã không rời khỏi được Cao Diệp Phương.
Vì vậy anh ta đã bỏ đi, hơn nữa còn vô cùng dứt khoát, tiêu sái.

Bạn cần đăng nhập để bình luận