Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 685 -




Mặc dù hiện tại trên đường đã có người dậy sớm vội vã đi làm, nhưng hắn có xe sẵn, đưa Hoàng Uyển Thanh đi cũng tiện đường.
Dù sao thì lãnh đạo Trịnh An Quốc cũng đã lên tiếng.
"Chuyện này... này không tốt lắm đâu?"
Hoàng Uyển Thanh ngượng ngùng, hai má đỏ bừng, không biết là ngượng ngùng hay là bị gió lạnh thổi đỏ.
"Không sao. Đáng lẽ cháu có thể ở lại nông trường, nhưng để giảm bớt gánh nặng cho nông trường mà trả ký túc xá, công xã chúng ta vì khen thưởng cho cháu thì để cháu đi nhờ xe cũng được. Cứ ngồi yên, đừng di chuyển lộn xộn, để đồng chí Trịnh Phong đưa cháu đến nông trường.”
Hôm qua Trịnh An Quốc không đồng ý đưa Hoàng Uyển Thanh đến nông trường, nhưng hôm nay lại thay đổi là vì chuyện của Triệu Thiên Thành và Cao Uyển Phương không giấu được.
Chỉ cần Trịnh An Quốc muốn biết thì nhất định sẽ có cách biết.
Vừa nghe Hoàng Uyển Thanh vô tội bị liên lụy, ông ấy lập tức nổi giận, Triệu Thiên Thành này không ra gì cả, Chu Kinh Quốc cũng không ra gì, Triệu Thiên Thành đã phạm phải sai lầm lớn như vậy mà ông ta còn dám dẫn con trai đến nhà Tần Thanh Man cầu hôn Hoàng Uyển Thanh.
Trịnh An Quốc càng không hài lòng với Chu Kinh Quốc và con trai ông ta.
Nghĩ tới tính tình của Tần Thanh Man, hơn nữa Hoàng Uyển Thanh cũng không dễ dàng, ông ấy dứt khoát để Trịnh Phong đích thân đưa Hoàng Uyển Thanh đến cổng nông trường.
Trịnh Phong lái xe cho ông ấy và Tiền Tương Dương là chuyện toàn bộ công xã đều biết. Ông ấy làm vậy coi như cũng gián tiếp nhắc nhở những kẻ láo nháo dám gây chuyện, công xã không phải họ Chu, cũng không đến lượt Chu Kinh Quốc một tay che trời bằng.
Hoàng Uyển Thanh thấy Trịnh An Quốc không khách khí với mình, nhớ lời Tần Thanh Man dặn dò, cũng ngừng tranh cãi, gật đầu: “Cám ơn bí thư.”
"Đều là người đồn Kháo Sơn. Không cần khách khí. Từ giờ trở đi, chúng ta sẽ gọi cháu là con bé Uyển Thanh. Nếu cách gọi của chúng ta có thô, cháu cũng đừng ghét bỏ nhé." Trịnh An Quốc thật sự chân thành xem Hoàng Uyển Thanh như một phần tử của đồn Kháo Sơn.
"Không thô đâu, bí thư. Cháu thực sự rất thích bí thư gọi như vậy. Cháu nghĩ như vậy thân mật hơn."
Hoàng Uyển Thanh kích động đến suýt chút nữa muốn hành lễ.
"Con bé này, được rồi, chúng ta đừng từ chối nữa, nhanh đi đi. Chúng ta sẽ đưa cháu đến nông trường trước rồi quay lại. Thời gian cũng rất gấp đó." Tiền Tương Dương cũng thích cô bé Hoàng Uyển Thanh này.
Nếu không phải biết con trai mình Tiền Ái Dân không xứng với người ta, ông ấy còn muốn Hoàng Uyển Thanh làm con dâu nhà mình.
Cô bé mà Tần Thanh Man có thể đối xử chân thành, nhất định là có nhân cách tốt.
Hoàng Uyển Thanh mặc dù không thông minh bằng Tần Thanh Man, nhưng cô ấy cũng biết đám người Trịnh An Quốc đích thân đưa mình đến cổng nông trường sẽ rất có lợi cho mình, vì vậy cô ấy vội vàng nhỏ giọng cảm ơn.
Khi bọn họ nói chuyện, xe cũng không dừng lại, bọn họ ngày càng tiến gần đến cổng nông trường.
Công nhân viên chức đi làm trong nông trường có khu nhà ở gia đình, một số người sống thì ở trong thị trấn, giờ đây, trên đường đầy rẫy người đi bộ vội vã, mọi người cũng đã nhìn thấy Hoàng Uyển Thanh ngồi trên xe trượt.
Hoàng Uyển Thanh khá nổi tiếng trong nông trường, mọi người chỉ cần nhìn thoáng qua là nhận ra.
Kết quả lại thấy ngồi cạnh Hoàng Uyển Thanh là Trịnh An Quốc và Tiền Tương Dương. Mà nông trường Hồng Kỳ ở ngay cạnh thị trấn, nên tất nhiên, mọi người đều biết Trịnh An Quốc và Tiền Tương Dương, hai vị lãnh đạo công xã. Mọi người nhìn thấy Hoàng Uyển Thanh đang nói chuyện cười đùa với hai người kia trên xe trượt, thì lập tức tin lời Trịnh Mỹ Cầm.
Nhân phẩm đồng chí Hoàng Uyển Thanh không có vấn đề gì, chỉ là coi thường Triệu Thiên Thành mà thôi.
Một số người không dám chào hỏi Hoàng Uyển Thanh vì e ngại hai vị lãnh đạo công xã Trịnh An Quốc, nhưng ánh mắt bọn họ nhìn Hoàng Uyển Thanh lại vô cùng ghen tị.
Khi đến cổng nông trường, mấy người Trịnh An Quốc không xuống xe, chỉ dặn dò Hoàng Uyển Thanh vài câu rồi quay trở lại thị trấn.
Cũng không còn nhiều thời gian nữa là đến giờ vào làm của bọn họ.
"Đồng chí Hoàng Uyển Thanh, buổi sáng tốt lành." Lúc Hoàng Uyển Thanh đang đứng ở cổng nông trường, có người chủ động chào hỏi, hơn nữa không chỉ một hai người, mà rất nhiều nhân viên tiến vào nông trường đều thiện ý chào hỏi.
Trên mặt Hoàng Uyển Thanh lộ ra nụ cười nhẹ nhõm.

Bạn cần đăng nhập để bình luận