Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 689 -




Chìa khóa vốn dĩ nằm trong tay Trịnh Mỹ Cầm, nhưng hôm qua Trịnh Mỹ Cầm đã xử lý xong mọi việc trong ký túc xá của Hoàng Uyển Thanh, nên đã đến thị trấn nhờ người đưa chìa khóa đi Đồn Kháo Sơn kèm với quà cảm ơn.
Hôm nay Hoàng Uyển Thanh có thể giao lại chìa khóa ký túc xá.
"Đồng chí Hoàng Uyển Thanh, chúng tôi đã nhận được chìa khóa rồi, cô cứ ký vào biên nhận đi. Cô có chắc là trong ký túc xá không còn đồ đạc gì nữa không? Chìa khóa đã lấy lại, lát nữa chúng tôi sẽ dọn dẹp. Nếu còn đồ của cô ở trong đó, chúng tôi sẽ không trả lại mà sẽ vứt đi đấy”.
Khi nhân viên đưa văn bản tới cho Hoàng Uyển Thanh ký, anh ta vẫn hỏi câu hỏi này như thường lệ.
“Đồng chí, trong ký túc xá nếu còn bất cứ thứ gì thì đồng chí có thể ném đi.”
Hoàng Uyển Thanh không bao giờ đến ký túc xá nữa, cũng không có ý định quay lại, cô sợ mình sẽ nôn mửa mất.
“Được rồi, đồng chí Hoàng Uyển Thanh.”
Mặc dù các nhân viên vẫn hành động như theo việc công nhưng trong thâm tâm lại đồng tình với Hoàng Uyển Thanh.
Trong ký túc xá của mình, có một đôi nam nữ ở đâu tới làm loạn, quậy phá, thế mà chủ nhà lại không biết, cô ấy thực sự là chủ ký túc xá xui xẻo, nhất là trong dịp Tết Nguyên Đán lại còn gặp phải chuyện xui xẻo như vậy.
Hoàng Uyển Thanh xử lý xong việc ký túc xá, rời khỏi bộ phận hậu cần mà không gặp chuyện gì.
Khi xuống lầu, nhìn đồng hồ, đã bảy giờ ba mươi lăm, hai mươi lăm phút nữa phải vào làm, cô ấy quay lại văn phòng nhanh chóng dọn dẹp rồi ăn sáng.
Kết quả là, càng ít muốn gặp ai thì lại càng dễ gặp hơn.
Hoàng Uyển Thanh bị Cao Diệp Phương chặn ở góc đường.
Nhìn thấy Cao Diệp Phương, Hoàng Uyển Thanh gần như muốn đi đường vòng. Hôm nay Cao Diệp Phương đến để chặn Hoàng Uyển Thanh, sao cô ta có thể để Hoàng Uyển Thanh rời đi như vậy? Cô ta nhanh chóng nói: “Uyển Thanh, chị xin lỗi, chị thực sự không cố ý làm vậy. Ý chị là, chị bị xa lánh ở ký túc xá, hôm đó tâm trạng chị không tốt nên nghĩ đến chiếc giường trống của em nên đi đến đó, nhưng không ngờ…”
Cao Diệp Phương vừa nói vừa khóc khe khẽ, như thể cô mới là người thực sự bị đối xử tệ bạc.
Hoàng Uyển Thanh nghe thấy Cao Diệp Phương nói, kinh ngạc nhìn cô ta: “Sao chị không hét lên?”
Cô ta không hét lên khi bị bắt nạt vào đêm đó, nhưng sáng sớm khi có người xung quanh cô ta mới kêu lên, đây không phải là nói dối à?
Cô ấy lại không phải là ma.
“Em cho rằng chị không muốn hét sao? Triệu Thiên Thành bịt miệng chị thật chặt, không thể hét được. Bằng không, làm sao chị có thể không kêu cứu chứ?” Cao Diệp Phương đã nghĩ tới việc phải trả lời Hoàng Uyển Thanh làm sao.
“Uyển Thanh, em phải tin chị, chị thật sự bị ép buộc.”
Cao Diệp Phương biết trước đây Triệu Thiên Thành cưỡng ép theo đuổi Hoàng Uyển Thanh, cô ta biết Hoàng Uyển Thanh ghét nhất điều gì.
Sắc mặt Hoàng Uyển Thanh thật sự không tốt.
Cô nhớ rõ để theo đuổi cô, đầu tiên Triệu Thiên Thành thăng chức cho cô vào bộ phận tuyên truyền của nông trường, sau đó anh ta đã tức giận và chuyển cô sang làm việc tại chuồng gia súc khi cô không đồng ý cho anh ta theo đuổi.
Nếu như không phải cô không chịu cúi đầu, nếu như Tần Thanh Man không kịp tới, Triệu Thiên Thành tiếp tục theo đuổi cô, chắc hẳn sẽ nửa đêm trèo qua cửa sổ ép buộc.
Nghĩ đến đây, trong mắt Hoàng Uyển Thanh hiện lên vẻ chán ghét và kinh hãi.
“Uyển Thanh, đêm đó Triệu Thiên Thành đã nhầm chị thành em, không ngừng gọi tên em, dùng khăn bịt miệng chị. Chị chỉ là một cô gái yếu đuối, sao có thể chống lại một người đàn ông mạnh mẽ chứ? Chị thực sự không có lựa chọn nào khác.”
Cao Diệp Phương thấy Hoàng Uyển Thanh càng không thích Triệu Thiên Thành, cô ta càng hài lòng.
Cô ta biết Triệu Thiên Thành thích Hoàng Uyển Thanh, đến mức trên giường không ngừng gọi tên Hoàng Uyển Thanh, vì cô ta tạm thời không thể khống chế Triệu Thiên Thành nên sẽ khiến Hoàng Uyển Thanh hoàn toàn chán ghét Triệu Thiên Thành.
Đêm qua khi Triệu Thiên Thành làm việc đó với cô ta, từ lời nói say sưa của đối phương, cô ta biết vợ chồng Chu Kinh Quốc đã tới chỗ Hoàng Uyển Thanh cầu hôn.
Triệu Thiên Thành là người trong lòng của Cao Diệp Phương, có thể làm bàn đạp trở về kinh đô, cô ta sao có thể nhường cho người khác?
Hoàng Uyển Thanh vốn đã ghê tởm Triệu Thiên Thành, nhưng không ngờ nghe được lời nói càng khiến cô ấy ghê tởm hơn, hai mắt trợn trừng vì kinh ngạc.
Lập tức, vô số nổi da gà khắp người cô ấy.
Cô ta bị Triệu Thiên Thành cố tình cưỡng hiếp.
Cao Diệp Phương vẫn luôn chú ý đến biểu hiện của Hoàng Uyển Thanh, nhìn thấy hành động của Hoàng Uyển Thanh, thì nói thêm: "Uyển Thanh, chị chỉ là người thay thế em. Triệu Thiên Thành không thích chị chút nào, anh ấy không chỉ ghét chị mà cả gia đình anh ấy cũng coi thường chị, nhưng chị không cố ý, chị cũng là nạn nhân.”.
Vừa nói xong, đôi mắt của Cao Diệp Phương đã đỏ hoe, nước mắt không ngừng rơi.
Cô ta trông đặc biệt đáng thương.
Lúc này Cao Diệp Phương đang âm mưu chống lại Hoàng Uyển Thanh, cô ta là chị em họ của Hoàng Uyển Thanh, Hoàng Uyển Thanh có địa vị nhất định trong nông trường, chỉ cần Hoàng Uyển Thanh chịu giúp đỡ, nhà họ Chu nhất định sẽ tiếp nhận cô ta.
Hoàng Uyển Thanh thực sự cảm thấy hơi đồng cảm với Cao Diệp Phương.
Tuy biết Cao Diệp Phương có thể không nói cho cô ấy biết sự thật, nhưng Triệu Thiên Thành không chịu thừa nhận là sự thật.
Nếu không, sao người nhà Triệu Thiên Thành lại có thể ủng hộ việc cầu hôn ngày hôm qua chứ?

Bạn cần đăng nhập để bình luận