Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 711 -




Tay nghề làm đồ gỗ của Vệ Lăng cũng chỉ bình thường, cái giường khá đơn giản nhưng chất lượng gỗ khá ổn, vừa to lại vừa nặng.
May mà trước đây Tần Thanh Man may ga giường có hỏi Vệ Lăng kích thước giường to hay nhỏ, nếu không cũng không mua được ga giường và chăn đệm to đến mức này.
“A Lăng.” Tần Thanh Man kinh ngạc tận hưởng căn phòng, nghe Vệ Lăng nói lập tức nhìn về phía Vệ Lăng, vẻ mặt mừng rỡ: “A Lăng, em thích căn phòng thế này lắm.”
Giống với câu đời sau thường hay nói, có chàng trai nào không yêu thích võ hiệp, cô gái nào cũng mang theo giấc mộng cổ trang.
Tần Thanh Man cảm thấy lúc này mình đã quay về thời cổ đại, cô cũng cảm thấy quà cưới mình chuẩn bị cho Vệ Lăng sẽ khiến hắn cực kỳ vui vẻ.
“Vợ.”
Vệ Lăng nghiêm túc nhìn vào đôi mắt Tần Thanh Man, hắn nhận ra vợ thật sự rất thích nên mới yên lòng.
“A Lăng đã vất vả rồi.”
Tần Thanh Man nắm tay Vệ Lăng đi xem nhà.
Trước đó cô cứ nghĩ lớp chai tay càng lúc càng dày của Vệ Lăng là do huấn luyện súng, xem ra là do lúc sửa nhà gỗ nửa tháng nay rồi. Trước đây cô cứ tưởng Vệ Lăng chỉ chuẩn bị một căn nhà gỗ đơn giản, không ngờ lại là căn phòng ba phòng thế này.
Căn nhà này cũng tương đương với mô hình nhà ba phòng ngủ đời sau này.
Chỉ trong nửa tháng ngắn ngủi, Vệ Lăng đã dựng nên căn nhà thế này, còn một mình tận dụng thời gian nghỉ ngơi để dựng nhà, có thể hiểu được Vệ Lăng đã vất vả thế nào vì căn nhà gỗ này.
“Vợ, em yên tâm, anh không hành hạ bản thân đâu.”
Vệ Lăng hiểu được sự đau lòng của Tần Thanh Man, dù hắn rất hưởng thụ sự đau lòng của vợ nhưng anh mong Tần Thanh Man cười vì hắn hơn.
“A Lăng, anh là tuyệt nhất đấy.”
Tần Thanh Man ôm chặt lấy Vệ Lăng.
“Vợ.” Vệ Lăng cảm nhận được sự mềm mại trong lòng, cảm thấy tất cả mọi nỗ lực đều đáng giá.
“Ùng ục…”
Đúng lúc này, tiếng bụng kêu to vang lên.
Hôm nay vì đến kịp mà hai người chưa kịp ăn gì. Thực ra bây giờ cũng mới một giờ trưa, đúng lúc ăn trưa ở đồn Kháo Sơn, nhưng sau hôm nay hai người lên núi xong cứ đi đường tuyết mãi nên tiêu hao nhiều hơn bình thường, lúc này đói bụng cũng là chuyện bình thường.
Tiếng kêu ngoài ý muốn cắt đứt sự thân mật giữa hai vợ chồng, khiến hai người đỏ cả mặt.
“Vợ, em đi kiểm tra phòng đi, anh đi nấu cơm.”
Vệ Lăng cúi đầu nói bên tai vợ.
“Chỗ này có nguồn nước không?” Tần Thanh Man ngạc nhiên ngẩng đầu từ trong lòng Vệ Lăng nhìn ra bên ngoài, cô được Vệ Lăng dắt đến nhà gỗ rồi mới mở mắt ra, không biết hòn đảo lớn bao nhiêu, có nước sạch hay không.
“Hòn đảo này nhỏ lắm, không có nước sạch, nhưng anh có mang thùng thiếc có thể đựng nước, bên ngoài có vạc đá, bên trong đầy nước sạch.” Vệ Lăng thấy Tần Thanh Man tò mò nên cầm tay cô ra ngoài.
Tần Thanh Man vừa ra ngoài đã thấy rõ toàn cảnh hòn đảo.
Đúng là cực kỳ nhỏ.
Trừ diện tích căn nhà ra, chỗ trống còn lại chỉ gấp đôi căn nhà.
“Nhiệt độ ở đây cao quá.” Tần Thanh Man cảm thấy không mặc nổi áo len nữa, cô thấy nhiệt độ trên đảo ít cũng phải hai mươi lăm, hai mươi sáu đỏ, nếu cao hơn thì chắc chảy mồ hôi mất.
“Bên dưới có nguồn nhiệt nên nhiệt độ cao hơn xung quanh.” Vệ Lăng giải thích.
“Ừm.”
Tần Thanh Man gật đầu, sau đó thấy vạc đá bên sân, một cái vạc cực kỳ to.
Trông cái vạc như có thể dùng làm bể bơi nhỏ.
“Cái này… cái này tự nhiên à?” Tần Thanh Man ngạc nhiên, cô không thể tưởng tượng Vệ Lăng đã mang cái vạc đá khổng lồ thế lên đảo như thế nào, dẫu sao bây giờ không dùng cần cẩu được.
“Đúng, tự nhiên đấy.” Vệ Lăng gật đầu, giải thích: “Anh thấy không gian lớn mà trên đảo cũng không có nguồn nước nên rửa sạch coi như chỗ đựng nước, chúng ta sống ở đây, dù lấy nước uống hay cần dùng nước cũng tiện.”
Vệ Lăng nói rồi dẫn Tần Thanh Man đến mở nắp cái vạc đá ra.
Cái nắp làm bằng trúc trông như mũ rộng vành, dù trời có mưa cũng không sợ nước mưa chảy vào vại đá.
“A Lăng, anh giỏi quá.”
Lúc này Tần Thanh Man cảm giác mình đang mở blind box, lúc nào Vệ Lăng cũng mang đến bất ngờ cho cô.
“Vợ, diện tích có hạn nên anh không sửa lại phòng bếp, chỉ dùng đá dựng thành lò cạnh vại nước, nấu cơm hay nấu đồ ăn đều được.” Vệ Lăng dẫn Tần Thanh Man đến cạnh vại nước, chỉ cái lò mới đắp dưới đất cho cô xem.

Bạn cần đăng nhập để bình luận